Thứ Tư, 16 tháng 5, 2012

Suy nghĩ từ một tin nhắn

“Bản thân em chưa tốt thì đừng đẩy đổ ai, chuyện quốc gia em không lo thì có người khác lo, còn gia đình em em không lo thì không ai lo. Nên nhớ như vậy. Em làm con không xong, đòi làm người yêu nước”.

"Còn xin lỗi em nhé! Gia đình em đâu theo đạo TCG? Gia đình em muốn em làm người chứ đâu muốn em làm súc vật. Người ta gọi em là Con Chiên, là xúc vật thì theo làm gì?
Trên là hai trong nhiều tin nhắn khủng bố gửi đến cô Trịnh Kim Tiến, được thuật lại
ở đây
Nói thêm: Trong tin nhắn (in đỏ) Con chiên là để chỉ người giáo dân theo đạo, Người chăn chiên (Mục tử) là các vị linh mục.

Mục tử/Con chiên
là cách nói ẩn dụ có nguồn từ Kinh thánh gần 2.000 năm trước:
Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng. Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau: "Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng." Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này: "Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất? Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: "Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó. Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.
Phúc âm Luca 15: 1-7
Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Tôi còn có những chiên khác không thuộc đàn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử. Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.
Phúc âm Gioan 10: 11-18
Hàng ngàn năm qua và cho đến nay trên thế giới, người theo đạo Thiên chúa (Công giáo, Tin lành, Chính thống giáo...) không hề có bất cứ ai cảm thấy mình bị xúc phạm (là súc vật) khi được gọi là Con chiên.

Lời nhắn của bọn "Khủng bố" (mà cô Kim Tiến đã "hiểu được chúng là ai") rốt cuộc vẫn chỉ là thêm bằng chứng thù địch giữa cộng sản và tôn giáo. Khẳng định thêm bản chất ngu dốt "mạn tính" của bọn này.

Chúng nghĩ thế nào khi trong ngôn từ hiện nay, hàng ngàn tờ báo khi đưa tin về các kỳ tuyển sinh đều dùng từ: Chọi - Chọi là gì? Trâu chọi, gà chọi, cá chọi, chim chọi chứ có Người chọi à? Vậy có hàng triệu bậc cha me; hàng triệu thí sinh nào cảm thấy mình bị coi là súc vật?

Nhà văn Nhật Tuấn vừa có bài nói về bản chất ấu trĩ này của bọn "Khủng bố" xem toàn bài tại đây

Còn đây là đoạn trích:
Sau khi dùng “lý lẽ ngoài đời”  doạ nạt, lung lạc mà người mẹ vẫn không chịu gọi con về, ông Chủ tịch xã chuyển sang bài bác “lý lẽ của đạo” mong “cắt cơn nghiện của nhân dân” (ông Mác chẳng đã nói ”tôn giáo là thuốc phiện” mà):
“Tôi cũng là người công giáo đấy, nhưng nói thất lỗi với các bà, các ông, tôi không bao giờ tin được là có Chúa thật. Nếu bảo bất cứ việc gì đều được  lên trời thì tại sao vệ tinh của Liên xô lại bay được lên trời, vậy ra Chúa ủng hộ cộng sản ư? Chúa ủng hộ vô thần ư? Tại sao Toà Thánh là đất Chúa ngự không phóng một vệ tinh bằng quyền phép thiêng liêng của Chúa cho thiên hạ thêm lòng tin cậy. Chẳng có gì cả đâu…”
Đúng là đầu óc chứa rặt  “chủ trương chính sách của Đảng“ mới đẻ ra lý lẽ “bài bác Chúa” ngu muội đến vậy. Và đây là sản phẩm của “chủ nghĩa duy vật thô sơ” đã được cài đặt vào đầu cán bộ:

“ Ai có trình độ khoa học cao, ai lao động giỏi thì kẻ ấy làm được việc kỳ lạ. Cha Thuyết bị sưng gan chín phần chết, một phần sống, vậy ai cứu được mạng của cha? Chính phủ ta, các bác sĩ Liên xô, toàn những người vô thần cả. Chính cha cũng đã từng nói với tôi: ”Bố mẹ sinh ra lần thứ nhất, các bác sĩ Liên xô sinh ra lần thứ hai…”
“Cha tuyên uý” của chủ nghĩa Mác Lê, chiến sĩ trên mặt trận tư tưởng của Đảng, tín đồ trung thành của chủ nghĩa maoít-stalinnít - Chủ tịch xã Môn cứ thế “giác ngộ” cho đám quần chúng đang bị “tôn giáo ru ngủ”:

“Ngay đến các cụ đạo ngày ngày đứng trên toà giảng vị tất các ông ấy đã tin chắc là có Chúa thật, nếu họ tin sẽ có ngày phán xét chung thì vía cũng chẳng dám làm bậy, chẳng dám nằm với người nữ, chẳng dám cầm súng bắn giết con chiên, moi tiền của kẻ khó…”
Kết thúc bài diễn văn công kích nhà thờ – ông Chủ tịch xã sổ toẹt :
“Bịp bợm cả. Các bà tin được tôi thì tin, không thì thôi, nhưng sau này các bà sẽ thấy lời tôi nói hôm nay là đúng. Xã hội người ta cứ tiến chứ có ai chờ con các bà giác ngộ rồi người ta mới cất bước đâu…”
Than ôi, hơn nửa thế kỷ trôi qua, “xã hội người ta cứ tiến” – người ta đây có thể hiểu rộng ra là thế giới,  cho đến nay các “đồng chí” Chủ tịch xã “ vẫn còn ôm ấp ba cái thuyết “ đấu tranh giai cấp” và “xây dựng chủ nghĩa xã hội” loài người đã bỏ qua.
Tất nhiên, lối “giáo dục cưỡng ép” ấy khó mà chinh phục được con tim lẫn  khối óc của người dân"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Best Blogger TipsBest Blogger Tips