Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Chuyến nghỉ lễ 4 triệu đô tai tiếng của Tổng Thống Obama

Trịnh Thanh Thủy:
Bản tin "Chuyến nghỉ 4 triệu đô" của gia đình tổng thống Obama, do báo Hawaii Reporter loan đi đã làm chấn động dư luận Hoa Kỳ. Tiếng lòng người dân Mỹ còn ngao ngán vì cuối năm kinh tế chưa phục hồi, tỷ lệ thất nghiệp không giảm, giờ lại bắt đầu căng cứng như sơi dây đàn lên hết cỡ rồi dần chuyển sang sự phẫn nộ.
Chuyến nghỉ lễ hàng năm của gia đình vị nguyên thủ quốc gia này bị chỉ trích nặng nề vì phí tổn cao nhất so với chi phí của các vị nguyên thủ từ xưa tới nay. Trước đó ông Obama dự định cả gia đình sẽ nghỉ hè tại Camp David, tiểu bang Maryland nhưng đệ nhất phu nhân lại không chịu. Bà nói không muốn các con thất vọng và quyết định bay trước qua Hawaii bằng phi cơ quân sự. Tổng thống sẽ bay đến sau vì phải chờ quốc hội thông qua sắc luật cắt giảm thuế.
Tổng mức chi phí cho chuyến đi là hơn 4 triệu USD, gồm 2 chuyến bay riêng rẽ. Chuyên cơ Air Force One của TT mỗi giờ bay tốn $181,757.00 để giữ an ninh tối đa cho một chuyến bay. Vì vậy khoản chi cho ông bay khứ hồi 9 tiếng từ Washington tới Hawaii mất hơn 3,2 triệu đô. Ngoài ra còn chi phí xe Limousine, trực thăng, cho đội ngũ đông đảo nhân viên phục vụ, lực lượng bảo vệ và nhiều khoản "phụ cấp ngoài giờ" dành cho họ.
Ngoài chi phí khu khách sạn bãi tắm riêng cho gia đình TT, giá $3,5 ngàn một ngày, Nhà Trắng phải còn phải thuê 7 ngôi nhà đầy đủ tiện nghi hiện đại cho đội ngũ "ăn theo" gồm mật vụ, lực lượng hải quân Navy Seal và tuần duyên. Khoản chi phí này không nhỏ hơn $21,600. một căn.
Phải chăng chuyến đi nghỉ lễ Giáng sinh của gia đình TT là quá hoang phí? Bốn người mà sử dụng 2 chuyên cơ từ Washington đi Hawaii, thật không thể tưởng tượng nổi trong tình hình kinh tế đất nước hiện nay.
Những bản tin đăng trên mạng, chỗ nào cũng có phản hồi của người dân, cứ trung bình 100 phản hồi thì hết 98 là phản đối còn khoảng 2 người ủng hộ mà thôi. Chúng ta hãy lắng nghe tiếng nói của người dân Mỹ để biết họ nghĩ gì về chuyến nghỉ lễ nhiều tai tiếng này.Đây là những ý kiến trên mạng Mail online:
- Sao ông ta không nghỉ lễ ở Camp David? Tổng thống Bush nghỉ ở trang trại của ông ta ở Crawford, Texas, nơi đó không có nhà hàng sang trọng, không có tôm hùm, trứng cá Caviar. Người dân chúng ta không phải trả tiền cho khách sạn, cho thực phẩm, cho những chi phí vô lý như vậy.
- Mỗi vị tổng thống có ý thích riêng, tại bà Michelle thích ở Hawaii vì đó là quê của họ. Tổng thống có đề nghị ở Camp David nhưng bà muốn chiều lòng các con.
- Bà ta làm như thể một bà hoàng, một Diva. Một vị nguyên thủ quốc gia như Obama mà không thuyết phục được vợ thì nói còn ai nghe? Làm sao làm nhân vật số một của một nước được. Chẳng lẽ đàn ông kiếm tiên để đàn bà xài à? Nhưng tiền này là tiền đóng thuế của người dân.
- Tôi quá thất vọng vì mọi người đọc bản tin này với một thái độ phẫn uất như vậy, nguồn tin này từ National Enquire là tờ báo lá cải. Tổng thống nào cũng có quyền nghỉ phép theo ý thích riêng của họ, kệ họ đi, họ cũng có đời sống riêng chứ.
- Đừng giỡn chơi chứ bạn, sau khi huỷ hoại kinh tế Hoa Kỳ, nhân 3 số nợ quốc gia, quăng 1 ngàn tỷ đô vào gói kích cầu bị thất bại, và gần nhân đôi tỷ lệ thất nghiệp, Obama còn tuyên bố trong chương trình "60 Minutes" của đài truyền hình CBS tuần qua rằng, ông ta là vị tổng thống thứ tư giỏi nhất trong lịch sử của Hoa Kỳ. Không thể tin được. Trong vòng 3 năm gần 4 ngàn tỷ cộng vào số nợ quốc gia. Nghe như một chuyện đùa !!! Ai có thể bầu cho ông ta nữa?
- "Đừng hỏi quốc gia này phải làm gì cho bạn mà tự hỏi bạn đã làm gì cho quốc gia của bạn chưa?" Tại sao không thử hỏi Obama đừng đi nghỉ ở Hawaii mà đi ở Camp Davis, rồi đem 4 triệu ấy cho những gia đình nghèo không nhà. Mua thực phẩm, quần áo cho trẻ con, người thiếu thốn. Thay vì tiêu pha phung phí, vợ chồng ông ta đứng ở quầy phát thực phẩm cho người không nhà vào ngày Giáng Sinh, có phải đẹp hơn không? Tại sao tôi phải làm lụng cực khổ, không dám ăn tiêu, đóng thuế cho họ dùng tiền một cách hoang phí như vậy. Nhìn đi Obama đã làm gì cho nước Mỹ?
- Con số 4 triệu này gần 100 lần nhân lên số lương của một thường dân kiếm được trung bình trong một năm($41,673) . Đó là tổng số chi phí của chỉ 4 người trong một lần nghỉ phép, được báo chí truyền thông Mỹ tảng lờ, không nhắc đến. Thử hỏi cựu Tổng thống Bush làm thế, chắc sẽ bị thiêu sống trên những trang báo của New York Times và cuối cùng bị kết tội bởi các hệ thống truyền thông.
- Nên nhớ rằng theo luật lương một Tổng thống là $400,000 một năm, chưa kể chi phí tiêu xài $50,000 và tiền du lịch không tính thuế $100,000 và $19,000 cho khoản tiêu khiển. Gia đình ông ta còn được ăn miễn phí, ở nhà không trả tiền, hưởng không chi phí sức khoẻ y tế và nhiều quyền lợi khác. Vậy là ăn cướp cạn đồng tiền xương máu của dân. Tôi sẽ không bầu cho họ năm tới, họ phải ra đi.
- Trời ơi, chúng tôi mất nhà, mất việc và đói khát trong khi họ ăn chơi xa hoa !!!
- Bọn thức giả không bao giờ tiết lộ bao nhiêu tiền chúng đã ăn cướp từ những công nhân như chúng ta. Giống như Marie Antoinette đắm mình trong xa xỉ thì dân chết đói.
- Tôi đã sai lầm khi ủng hộ ông ta, cả họ nữa, bọn rác rưởi trong đám thức giả Washington dùng tiền thuế dân một cách sai lầm. Họ không xứng đáng đại diện cho chúng ta vì họ không phải là chúng ta. Họ đâu từng phải nuôi một nách 5 người với số tiền 500 đồng một tuần như chúng ta. Một buổi ăn trưa của họ có thể trên 500 đô.
- Tôi ngạc nhiên tại sao Fox News lại không đưa những tin thế này
- Fox đã bị đánh đít và giờ ngoan ngoãn như một con cừu non.
Đây là những ý kiến trên Message Board của mạng truyền hình ABC:
- Tại sao bà Michelle không đợi ông Obama, bà ta tiêu hoang $100,000 tiền thuế của dân cho chuyến bay chở riêng bà? Chính Obama rêu rao chính phủ phải tiết kiệm, chỉ là những lời lừa dối, xảo trá. Thật là cái tát đau điếng vào mặt dân Mỹ
- Người đại diện cho dân này không thông qua được đạo luật gia hạn tiền thất nghiệp, thuế lợi tức vậy mà họ đi du lịch được. Thật họ đã làm dân Mỹ thất vọng.
- Có thể những vị nguyên thủ trước và gia đình cũng tiêu pha nhưng thời buổi này đã khác. Chúng ta phải đối đầu với nợ nần. Nhớ lại thời TT Carter, thật bất hạnh cho ông ta, ông và phu nhân là những người khiêm nhường. Bà Carter đã tái chế lại cái váy sa xanh để mặc trong ngày tuyên thệ nhậm chức. Và theo lệnh chính ông, chính phủ đã bán đấu giá chiếc thuyền buồm của TT ($270,000) như một biểu tượng cho sự cắt giảm chi tiêu ngân sách chính phủ liên bang. Ông còn lấy ít ngày nghỉ hơn chỉ có 79 ngày tại nhà riêng ở Georgia.
- Thật là buồn khi tôi thấy mọi người giận dữ, chửi rủa, thậm chí còn văng tục. Tôi thấy chả có gì đáng ngạc nhiên, tôi biết tất cả các TT và gia đình họ cùng người làm, đi du lịch tới nhiều nơi trong nước và cả thế giới. Họ tiêu biết bao là tiền của dân, có gì lạ đâu. Chuyện thường ngày ở huyện !!!
Và cuối cùng Fox News cũng đăng tải bản tin này ngày 23 tháng 12 năm 2011. Đây là những ý kiến trên mạng này.
- Họ tốn tiền trang hoàng 37 cây Giáng sinh ở White House trong khi Obama đi nghỉ lễ ở Hawaii!!!
- Thật đau lòng, tôi không có lấy được một kỳ nghỉ lễ trị giá $40.
- Họ làm tôi liên tưởng tới sự tham nhũng, họ tiêu tiền không tiếc tay, vì có phải tiền của họ đâu.
- Tôi nghĩ còn nhiều hơn là $4 triệu vì họ không bao giờ tiết lộ bao nhiêu đã chi cho vấn đề an ninh và phái đoàn hầu cận, con số có thể tới $8 triệu.
- Obama không phải là người thế đâu, ông đã chiến đấu gian khổ cho chúng ta. Ông ta không giống bọn nhà giàu. Nhưng tôi quên là ông ta đã dùng tiền thuế của chúng ta, điều này thì không được.
- Đây là thí dụ điển hình tại sao nước Mỹ đang sa địa ngục. Đây có phải cái gì được gọi là lãnh đạo?
- Thật không có gì đáng ngạc nhiên về thói quen tiêu tiền của bà Michelle trong 3 năm vừa qua. Sự thật được tiết lộ này của National Enquirer còn thật hơn tất cả tin của CBS, NBC, ABC, MSLSD nữa.
Và còn rất nhiều những ý kiến trên các trang mạng khác nhau nhưng nội dung gần giống nhau. Tôi chỉ trích dịch những ý kiến điển hình. Phần lớn đều tỏ ý phẫn nộ và giận dữ, khinh ghét cũng như bất bình về chuyến nghỉ lễ tốn kém này.
Có thể Tổng Thống Obama sẽ phải đối đầu với làn sóng cử chi chống đối trong những ngày sắp tới. Con đường trở thành một vị nguyên thủ đã khó, làm một vị lãnh đạo tài ba và lỗi lạc còn khó hơn. Quả thật con đường làm dâu trăm họ này thật cam go phải không các bạn?
Một vệ sỹ đang canh tại khu nghỉ của gia đình Obama.
Việt Nam thiên đường XHCN không có những chuyện tồi như vậy, người dân Việt hiền hòa chẳng bao giờ dám mỉa mai chứ đừng nói dám xúc phạm đến lãnh tụ như dân Mẽo:


Đương thời, Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh đã từng mua vé như những hành hành khách bình thường, cho mình và đoàn tùy tùng, thay vì dùng chuyên cơ như thông lệ. Ông nói: "Nước nghèo, dân nghèo, lãnh đạo phải tiết kiệm". Tuy nhiên, ngay chính Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh và những người kế nhiệm, đã không đủ can đảm để từ chối những chuyến chuyên cơ oai vệ. Không chỉ nằm trong nhóm rất ít quốc gia còn áp dụng chế độ chuyên cơ cho nguyên thủ, Việt Nam còn là nước áp dụng chế độ xa xỉ này cho những 4 chức danh: Tổng Bí thư chuyên cơ; Chủ Tịch Nước chuyên cơ; Thủ tướng chuyên cơ và Chủ tịch Quốc hội cũng chuyên cơ luôn!
Hầu hết đội tàu bay của hãng hàng không quốc gia Việt Nam hiện nay là máy bay thuê hoặc mua bằng nguồn vốn vay ngân hàng nước ngoài, do Chính phủ bảo lãnh. Giá thuê một chiếc Boeing 777, loại vẫn thường sử dụng bay chuyên cơ, không dưới 1 triệu USD/tháng. Không chỉ tốn kém khi bay, cứ mỗi ngày nằm "đợi xếp" ở các sân bay, những chiếc chuyên cơ này vẫn phải trả phí "giờ chết" khoảng 30 nghìn USD/ngày, chưa kể các chi phí sân đậu, cất, hạ cánh..., chi phí cho tiếp viên, tổ lái. Cứ mỗi chuyến bay phục vụ "công du" như thế ngốn của ngân sách không dưới 400 nghìn, có chuyến tốn hơn cả triệu đô la Mỹ. Năm 2000, khi mà khoảng hơn 40% dân số Việt Nam vẫn sống dưới mức 1 USD/ngày, các nguyên thủ của nhiều quốc gia giàu có, đến New York dự họp Đại Hội Đồng Liên hợp Quốc, đã phải "kính nể" chứng kiến chiếc chuyên cơ chở Chủ tịch Trần Đức Lương đậu nhiều ngày trên sân bay JFK. Chủ tịch Nguyễn Minh Triết, người kế nhiệm ông Lương, có những chuyến công du, đã định trưng dụng tới 2 máy bay loại mới...

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

Thêm một loại khoan mới

TT - Ông ạ, dạo này dư luận ồn ào vì một loại khoan mới ra đời.
“Mức giảm trừ như thế là khoan sức dân rồi”
- Thì công nghệ phát triển, các loại dụng cụ cũng ra đời để phục vụ cuộc sống chứ sao?
- Không, tui không nói khoan ấy.
- À, ý ông nói mấy ông ngoại khoan cắt bêtông tiếp tục lộng hành chứ gì?
- Tôi có nói mấy cha “khoan tặc” ban đêm lén lút đi sơn phết mấy chữ khoan cắt bêtông đâu?
- Chứ ông nói ai?
- À, tui nói về một loại khoan mới, nó khoan thẳng vào tiền lương hằng tháng của tui và ông, khoan ban ngày ban mặt hẳn hòi chứ không lén lút ban đêm đâu.
- Loại khoan gì mà ghê vậy ông?
- Đó là “khoan sức dân”. Ông không nghe bà thứ trưởng Bộ Tài chính vừa phát biểu trên báo rằng với mức giảm trừ gia cảnh 6 triệu đồng/tháng cho người thu nhập chính và 2,4 triệu đồng/tháng cho người phụ thuộc vào năm 2014 là đã khoan sức dân rồi à!
- Ừ đúng là khoan vào sức của tui và ông rồi. Giá cả tăng vùn vụt, phí mẹ đè phí con, xăng tăng, viện phí tăng, điện đòi tăng thêm... Cái cần tăng cho tui với ông là “mức giảm trừ gia cảnh” để mấy đứa nhỏ có thêm ly sữa, có tiền đi học thêm..., vậy mà bà ấy cứ muốn khoan vào... túi dân không ông ơi!
Bút Bi


Thứ Ba, 20 tháng 3, 2012

Bulgari đau đầu với những dấu tích của thời cộng sản

Chế độ cộng sản đã sụp đổ hơn 20 năm ở Bulgari, nhiều công trình tượng đài đồ sộ của một thời cộng sản hoàng kim trên đất nước này đang trở thành những phế tích. Giữ lại hay phá bỏ những công trình này cũng là vấn đề đau đầu đối chính quyền Bulgari hiện nay.Phóng viên của AFP đưa chúng ta về với núi Bouzloudja nằm ở miền Trung Bulgari. Trên đỉnh ngọn núi cao gần 1500m này có công trình khu hội trường lớn của đảng Cộng sản Bulgari giờ đang bị hoang phế. Nhìn từ trên cao xuống khu tổ hợp công trình biểu tượng một thời của chế độ cộng sản Bulgari giống như một chiếc đĩa bay bị hỏng.
Bước chân vào thăm quan khu công trình ngày nay, người ta vẫn còn thấy hàng khẩu hiệu trích từ lời của bài Quốc tế ca gắn trước mặt tòa nhà bằng bê-tông «Vùng lên hỡi những nô lệ của thế gian». Trong tòa nhà trung tâm, đập vào mắt khách tham quan là một khoảng trần rộng 500 m2 chỉ còn lại bộ cốt thép có vẻ còn tốt, ở giữa trần là hình ảnh búa liềm đan chéo, quây xung quanh bằng câu khẩu hiệu «Vô sản tất cả các nước đoàn kết lại».
Xung quanh tường của lễ đường lớn vẫn còn lại những tác phẩm phù điêu, bích họa khổng lồ miêu tả lại những trận chiến đấu lớn của những người cộng sản Bulgari. Người ta vẫn còn nhận ra hình ảnh chân dung của Marx, Engel và Lenin, thế nhưng cạnh đó, chân dung của nhà độc tài cuối cùng của chế độ cộng sản Bulgari là Todor Jivkov dường như bị ai đó cố tình phá hủy.
Công trình xây dựng này được khánh thành năm 1981 nhân kỷ niệm 90 năm ngày thành lập tại Bouzloudja một tổ chức đảng marxiste tiền thân của đảng Cộng sản Bulgari sau này. Tổ hợp công trình gồm Cung đại hội và một đài tưởng niệm mang tên Chipka cao hơn 70 mét.Hiện nay đang có nhiều ý kiến tranh luận giữ lại hay phá bỏ công trình này. Ông Boytcho Bivolarsk, lãnh đạo vùng Stara Zagora (miền Trung), thuộc đảng Xã hội thì cho rằng «Công trình độc đáo ở châu Âu này, một khi được tôn tạo lại sẽ thu hút rất đông du khách đặc biệt là du khách phương Tây. Đây là một chứng tích lịch sử ấn tượng».
Các nhà nghiên cứu lịch sử nghệ thuật cũng đề nghị duy trì công trình vì trong đó còn lưu lại nhiều tác phẩm nghệ thuật của các nghệ sĩ đương đại. Giáo sư Tchvdar Popov, thuộc Viện hàn lâm Nghệ thuật Sofia khẳng định «Phá bỏ công trình này cũng là một việc làm phá hoại nghệ thuật. Công trình này có thể thu hút giới trẻ, những người không biết gì về chủ nghĩa xã hội» đến tìm hiểu.
Thế nhưng vấn đề mấu chốt là kinh phí. Theo ông tỉnh trưởng Stara Zagora, việc tôn tạo lại công trình này dự tính phải mất 15 triệu euro. Mới đây chính phủ đã nhượng quyền sở hữu công trình cho đảng Xã hội. Theo như lời của thủ tướng Boiko Borissov thì để cho đảng Xã hội bảo trì công trình vì họ vẫn tự hào về nó.
Một tượng đài khác nằm ở Blovdiv, thành phố lớn thứ 2 của Bulgari. Đó là bức tượng đá cao 17 mét mô tả Aliocha, người lính Liên Xô đã góp phần dựng lên chế độ cộng sản Bulgari năm 1944. Năm 1996, chính quyền thành phố đã quyết định cho phá bỏ tượng đài này nhưng đã vấp phải sự phản đối quyết liệt của Sứ quán Nga tại Bulgari nên việc làm này không được thực hiện.
Để dung hòa lại chính quyền địa phương đã cho dựng lên bên cạnh tượng đài một bức tường tưởng niệm ghi danh 30 nghìn người Bulgari đã ngã xuống trong chiến tranh. Đây cũng là một cách làm được các nhà sử học ủng hộ.Trong khi đó, bức tượng đài quân đội Liên Xô tại thủ đô Sofia, ghi lại hình ảnh một người lính thắng trận đang giương cao khẩu súng máy thì lại gây tranh cãi gay gắt. Nhiều tổ chức chống cộng sản cảm thấy vô lý khi có một tượng đài thời Stalin nằm giữa trung tâm thủ đô. Tòa thị chính Sofia đã quyết định phá bỏ công trình này từ năm 1993, nhưng đến nay quyết định vẫn chưa được thi hành. Tháng Sáu năm ngoái, một số người đã vẽ lên bức tượng bộ quần áo của nhân vật siêu nhân "người dơi", khiến Sứ quán Nga rất bất bình.
Hiện tại ở Bulgatri có hàng trăm công trình khổng lồ hoặc không thể di dời như vậy. Công trình duy nhất đã bị phá đó là lăng lãnh tụ Cộng sản Gueorgui Dimitrov, được xây năm 1949 theo nguyên mẫu của lăng Lenin. Năm 1999, khu lăng này đã bị phá gỡ, nhưng cũng có không ít người tiếc rằng công trình này không được chuyển thành viện bảo tàng nghệ thuật chủ nghĩa xã hội.
Anh Vũ - RFI

Giải cứu người phụ nữ bị xích trong rừng

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Đến manh quần cũng thiếu...

Chạy từ Ma Lé (Đồng Văn, Hà Giang) về Hà Nội, đến địa phận huyện Yên Minh (Hà Giang), đạp phanh gấp để ghi lại hình ảnh 2 bé trai lếch thếch cùng mẹ ven đường. Cả 2 anh em còn bé tý nhưng cu anh 3 tuổi đã phải đeo chiếc chiếu, giúp cho mẹ dắt em. Xót xa bởi cả xe quần áo đã trao đủ cho toàn bộ 202 trẻ em Mầm non - Nhà trẻ xã Ma Lé, không có cái quần dự trữ nào cả. Đành cho 2 đứa trẻ gói kẹo cuối cùng và phóng nhanh khuất 3 mẹ con, trong đầu cứ văng vẳng lời của Bác, khi trả lời các Nhà báo nước ngoài, năm 1946 , trên cương vị Chủ tịch nước VNDCCH: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”
Gần 70 năm trôi qua rồi, vậy mà...
Tại sao đến cái quần mặc cũng không có?...
Mai Thanh Hải Blog
Ba Sàm bình loạn:
Các em nhỏ này lớn lên 1 chút nữa nếu vẫn không có quần mặc như thế này, thì không thể đánh giặc theo kiểu chị Út Tịch: “Còn cái lai quần cũng đánh”
Best Blogger TipsBest Blogger Tips