Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Già + Tàn tật + Nghèo = Tận đáy xã hội

Ông lão đã ngoài 85 tuổi, bị cụt cả 2 chân, hàng ngày phải lết ra ngoài giếng múc nước mang vào nhà tắm cho vợ bị tai biến vì không thể bế được bà ra giếng.
Đó là ông Phạm Ny, SN 1926, và bà Đỗ Thị Ny, SN 1927, trú tại thôn Trà Đức, xã Đại Tân, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam. Họ đã chăm sóc nhau suốt 65 năm qua trong căn nhà hốc hếch, xộc xệch nơi xóm “nhà lá” vốn nổi tiếng là nghèo nhất nhì huyện.
“Bả sống không ra sống, chết không ra chết. Thương bả lắm nhưng chẳng biết làm chi được hơn. Chỉ khổ những lúc tắm rửa không có ai đưa bả ra giếng. Cực chẳng đã phải lết ra tận giếng để xách từng gàu nước vào trong nhà tắm cho bả. Bữa nào khỏe thì tắm bữa một. Bữa nào mệt, ốm thì 2-3 bữa mới tắm. Có bữa tôi bị cảm chục ngày thì bả cũng không được tắm chục ngày trời” - lấy chiếc khăn ấm cẩn trọng lau đôi tay gầy của vợ, ông Ny tâm sự.
Mấy năm trở lại đây, ông Ny lại mắc thêm căn bệnh hở van tim. Cơn đau hành hạ ông, chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần. Bệnh viện đã từ chối cứu chữa vì ông không có... tiền.
Về nhà, ông giao phó số phận cho trời. Nhiều khi đang giặt quần áo hay nấu bát canh thình lình ông ngã ngửa người bất tỉnh dưới đất. May mắn, bà con chòm xóm phát hiện kịp, hô hấp cho đến khi ông tỉnh dậy.
Cuộc sống của hai vợ chồng chỉ trông chờ vào tiền lương người cao tuổi hàng tháng (180.000 đồng/tháng/người). “Có bữa, được ai thương tình cho dăm ba chục, tui đem đi mua sữa và ít thịt nấu cháo cho bả ăn”, ông Ny cho biết.
“Tui không biết sống chết lúc nào cả. Tui chỉ lo cho bà nhà lỡ mai này tui chết ai sẽ lo cho bả đây. Tui sợ khi tui ra đi thì chừng dăm bữa sau bả cũng đi theo tui mất”.
Xem toàn bài (click here)
Nghe tin con qua đời, vợ chồng ông Trần Mua và bà Nguyễn Thị Được chết lịm, mê man mấy ngày trời. Ông bà không thể ngờ cuộc đời lại nhẫn tâm cướp đứa con trai của ông bà đi mà không rõ nguyên nhân vì sao.
Ông Mua đổ ngây đổ dại không còn nhận thức được bất kì điều gì, suốt ngày hết cười rồi khóc, hết khóc lại la ré, đập phá, chốc chốc lại hỏi: “Ủa thằng Hà chết rồi hả? Con tôi làm ở bên Tây chết mô mà chết”. Nói xong ông lại cười ngây dại.
“Nếu chết thay được cho con thì tôi đã chết để cho các con được sống. Giờ chỉ mong cho đứa con gái út có tiền chữa bệnh tôi chết cũng nhắm mắt được rồi.
Tiền xóm giềng, bà con đi viếng đều dành trả nợ đám tang của con. Hôm qua ba mấy đứa kêu đói, muốn mua gạo ăn mà gom góp mãi cũng không được 10 ngàn mua gạo” - bà Được khóc ừng ựng.
Đứa con gái út mà bà nói là cô gái đang nằm bất động trên chiếc võng xếp, mắt đang trố lên những lòng trắng, dốc những hơi thở gấp gáp, dồn dập.
“Xin hãy cứu con tôi!”.
Ngày 5/7, đại diện Kienthuc.net.vn đã đến trao tiền bạn đọc báo giúp đỡ cho gia đình ông Mua, bà Được. Cầm trên tay số tiền 6,4 triệu đồng, bà Được chạy vội đến ôm chầm lấy người chồng ngây dại đang rón rén múm từng ngụm nước cho con gái nằm bại liệt bất động trên giường: “Có cơm ăn rồi con ơi, có cơm ăn rồi ba nó ơi”.
Gia đình bà Được được ăn bữa cơm đầu tiên kể từ khi con mất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Best Blogger TipsBest Blogger Tips