Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

Buôn chuyện Việt Nam

Zetamu Blog - Trong đợt công tác ngắn hạn ở Việt Nam vừa qua, đi suốt từ Nam ra Bắc, gặp người này người nọ, tôi cũng ngồi buôn chuyện được một ít tin thiên nga (xuất xứ mù mờ như tin vịt, nhưng không hẳn là tin vịt). Nhân có một số người hỏi “về Việt Nam có thấy chuyện gì hay không”, bèn đem ra đây “khuyến mại” vài tin. Tên các nhân vật đã được thay bằng xxx hay gì đó cho khỏi “phạm húy”.
Đại gia và chân dài
Sắp toi rồi!

Chuyện “đại gia” xxx bị ung thư do ăn chơi trác táng quá, tôi đã có nghe từ trước. Một lần ngồi xe cạnh một GS liên quan kinh tế tài chính, tôi hỏi “xxx sắp toi rồi hả anh”, ý nói sắp chết theo nghĩa đen. Anh bạn của tôi lại hiểu từ “sắp toi” theo nghĩa khác, và trả lời đại ý “đúng đấy, lần này chúng nó đang chuẩn bị đánh nhau, thể nào cũng đánh xxx để đánh lên xyz”. Quả nhiên, mấy hôm sau, một loại các đại gia ngân hàng, trong đó có cả xxx, có tin đã bị bắt hoặc đang bỏ trốn hoặc sắp bị bắt hoặc đã bị bắt rồi mà báo chí chưa được phép công bố vị sợ dân hoảng loạn.

Tình hình tài chính VN đang vào kỳ “cháy nhà” nên nếu “ra mặt chuột” vài con chuột nhỏ thì cũng không đáng ngạc nhiên mấy. Mặt khác cũng ít hy vọng “các anh” sẽ choảng nhau thật to, vì các anh chắc còn sợ bị sập tiệm hết cả. Hồi sau sẽ rõ.

Các báo chí của đất nước “dân chủ vạn lần hơn” không hề ho he đả động 1 dòng nào đến thư ngỏ của 71 nhân sĩ trí thức tháng 7 vừa qua. Tuy nhiên theo tin thiên nga thì thư đó và một số thứ khác cũng có ảnh hưởng đến “mấy cụ nhà ta”. Các cụ đang rất bí, nhưng cũng muốn làm gì đó để cứu con tầu khỏi đâm đầu xuống đáy. Vấn đề thật là nan giải.

Ngày xưa có câu thơ: “đêm ngày bác nghĩ bác suy, đánh xong giặc Pháp lấy gì nuôi dân”. “Bác” ngày nay chắc cũng phải nghĩ suy “lấy gì thay đây” cho cái hệ thống đang sắp sập tiệm?!
Hầu hết mọi người tỏ ra bi quan về tình hình VN hơn là những lần trước tôi gặp. Nói riêng về tài chính thì nợ xấu rất nhiều, tuy anh thống đốc cũng chẳng biết được là bao nhiêu, vì số liệu ở VN không đáng tin cậy. Có 1 thằng em quen nghề bói toán, nó bói thế quái nào ra là đến quãng năm 2915-2016 sẽ còn xấu thê thảm  nữa, ngay như công ty FPT đến lúc đó cũng có nguy cơ sập tiệm. Tuy nhiên cậu em này đang còn vất vưởng với mức lương 7 triệu, nên tin từ nó có thể là tin vịt.
Bang thứ 51?!

Đọc báo thấy các tít “tự sướng” như kiểu “TQ là một cường quốc cô độc”, tôi mới nói đùa với mọi người là “thế VN gọi là gì, là nhược tiểu cô độc à?”. Một lần ngồi ăn hoa quả cùng mấy vị “cây đa cây đề” cấp bậc cũng phải vụ trưởng trở lên, có một anh nói  “bây giờ chỉ còn cách biến VN thành bang thứ 51 của Mỹ”.

Nói bắt chước Trịnh Công Sơn thì là “VN ơi đừng tuyệt vọng”, dù ta có bị o ép, khốn nạn đến mấy, vẫn còn một “cửa” là Mỹ?! Nhưng khổ nỗi, đời nào Mỹ tin vào VN, đặc biệt khi vẫn có những anh bị ngồi tù. Trong con mắt của các nước khác, thì chính quyền TQ và chính quyền VN đều “khốn nạn” cả. Đã mất công chơi với “khốn nạn” thì chọn “khốn nạn” có lợi (tức TQ) mà chơi chứ ai sức mấy lại đi chọn “khốn nạn” bất lợi.
Lính ta ngã núi trên đất bằng
Một lần uống cafe với một anh bạn liên quan nhiều đến quốc phòng. Nghe kể  người nhái TQ thỉnh thoảng ban đêm lại lên bờ cắt cổ chiến sĩ VN trên mấy hòn đảo tranh chấp. Đă có hàng trăm lính bị “giết trộm” như vậy. Giấy báo tử gửi về đều đại loại “leo núi bị tai nạn ngã chết”. Thế nên phải tăng cường cài đặt camera ở các nơi, từ hải đảo đến đường bộ, để đề phòng bị đánh lén hay bị tuồn hàng lậu. Các bí mật quân sự VN thì rất dễ lọt tay TQ, cứ như là có nội gián cấp cao (các ví dụ nhạy cảm không dám kể lại đây)
Ung thư khắp nơi

Về VN mấy hôm kịp nghe kể chuyện mấy người họ hàng thân quen của bạn bè bị ung thư mới chết hoặc sắp chết. Hệ quả của một môi trường và thực phẩm ô nhiễm độc hại và cách sống thiếu lành mạnh suốt ngày ăn nhậu.
Ăn nhậu ở VN thì có lẽ “nhất thế giới”. Khoản bia rượu thì “thôi rồi”. Giản dị thì làm đầy bụng bia. Còn để “thể hiện đẳng cấp”, dân ta ăn nhậu cứ phải chuốc cho nhau thật nhiều rượu mạnh, rồi ai cũng say bét nhè. Một người kể, mỗi lần đi nhậu là trung bình một người  phải làm hết 1 chai có giá 4 triệu (nếu tự mua) hay 8 triệu (nếu mua tại quán). Tất nhiên, đấy cũng phải là loại “nướng tiền dân” rồi mới có mỗi tối 4-8 triệu tiền uống rượu.
Giáo sư thì không bị bắt giữ
Tôi không có thói xuyên tạc nói xấu ai hay chế độ nào, mà chỉ nói lên sự thật thôi. Nhưng ở nơi nào đó, chỉ cần nói lên sự thật đã có thể bị xếp vào loại “phản động” và bị bắt bớ tù đầy rồi. Bởi thế, mỗi khi tôi đi công tác VN là thủ trưởng lại lo không biết sẽ bị gây khó dễ gì không, và tôi thì nói đùa là đã viết sẵn tuyên ngôn, để nếu bị gây khó dễ thì thủ trưởng chỉ việc mang ra đọc cho thiên hạ biết. Tuy nhiên, tôi chưa được “vinh dự” anh an ninh nào “hỏi thăm” ở VN, hoặc là họ có “đi theo bảo vệ” ngầm thì tôi không biết.

Một lần tình cờ nói chuyện mới biết, đã phàm mang danh GS ở VN thì không bị bắt, hoặc ít ra là chưa có GS nào bị “cho đi bóc lịch” vì bày tỏ quan điểm của mình. Có một số TS, nhưng chưa có GS nào, được  chính thức trở thành “phần tử phản động”.
Trong các đợt biểu tình chống TQ, các vị GS, hay nhân sĩ có tên tuổi như Nguyên Ngọc, đều được đám an ninh theo dõi ghi băng chụp ảnh, nhưng không bao giờ bị bắt.

Một lần, GS yyy Viện Toán đi biểu tình, cùng với cả vợ và bạn của vợ. Bạn của vợ bị hốt lên xe buýt. Vợ thấy vậy chạy ra xe, cũng bị hốt lên luôn, GS yyy thấy vậy chạy ra cửa xe, thì an ninh không cho lên xe. GS nhất quyết đòi lên, bảo vợ tôi lên thì tôi cũng phải lên, họ đành cho lên. Về đến đồn, mấy anh an ninh liền xum xoe “để tụi em cử xe chở GS về”. GS yyy không chịu, bảo “phải thả hết những người ở đây ra thì tôi mới về”. Ít lâu sau thì đám người cũng được giải tán khỏi đồn. Mục đích của đám an ninh lúc đó không phải là giữ đám người này lại làm gì, mà chỉ cốt để họ khỏi tạo thành biểu tình ở trung tâm thành phố thôi.

Khi tôi gặp một người thân, trước làm công nhân nay đã về hưu non và làm dân phòng, mới biết hóa ra anh hay được giao nhiệm vụ hót người biểu tình lên xe buýt vào cuối tuần! Anh kể đại loại: “Bọn đấy là bọn ô-xin hay đánh giầy ấy mà, có biết gì đâu, cứ được cho 50-100 nghìn thì đi biểu tình, anh hót chúng nó lên xe buýt ra ngoại ô rồi thả chúng nó ở đó”.

Anh nói hệt báo chí chính thống vậy, mà  anh không cố tình nói sai vì là anh em trong nhà, nếu có sai là từ cấp trên thôi. Vậy thực hư ra sao, ngoài các nhân sĩ và những người khác đi biểu tình thực sự, có ô sin hay đánh giầy nào đi biểu tình vì được cho tiền không? Nếu có thì ai cho tiền? Tôi chẳng biết. Nhưng nếu giả sử có người cho tiền thật, thì người đó chưa chắc đã phải là “phản động” mà có khi lại là “phe ta”, vì trước nay “phe ta” lắm mẹo lắm, vừa muốn lại vừa sợ, vừa ủng hộ lại vừa chống đối biểu tình, và cũng có thể “phe ta” làm vậy để “phá thối”?!


Có 500 lạng việc này mới xong
Chuyện GS zzz đã được bầu làm hiệu trưởng đại học nhưng bị bộ gạt đi gây xôn xao dư luận giới đại học cả năm trời. Bộ GD&ĐT trước nay vẫn “mang danh khốn nạn”, vụ này chỉ là một ví dụ chứng tỏ thêm sự khốn nạn.

Một hôm ngồi cạnh một cây đa của ngành đại học, cây đa kể: “Tụi nó bảo zzz phải đặt cọc trước 100K USD thì mới giải quyết, và giải quyết xong thì con số phải lên gấp 5 lần thế nữa”. GS zzz, một người có trình độ thực sự và mấy chục năm cống hiến thực sự cho ngành giáo dục và nghiên cứu chứ không giỏi nghề tham nhũng, thì tất nhiên lấy đâu là “500 lạng”, thế là toi chức hiệu trưởng. Tụi xấu miệng thì kể chuyện (về việc vào đảng của GS để ứng cử hiệu trưởng) như sau: “Có một con bồ câu tự nhuộm lông mình đen đi để có thể chơi với tụi quạ, nhưng tụi quạ vẫn không chịu chơi cùng”.

Canh bắn tốc độ xe

10 triệu một suất anh hùng núp một tối
Một trong các nghề ăn tiền “vô tội vạ” ở VN ngày nay là nghề cao quí “còn đảng còn mình. Một anh bạn kể, một suất anh hùng núp ở một điểm giao thông quan trọng có giá 10 triệu VND cho một tối (chiến sĩ nào muốn đứng đó thì phải nộp cấp trên như vậy). Sau khi đã nộp 10M thì tất nhiên phải “làm luật” cho đủ số xe để mà còn lấy lại vốn và có lãi. Thử hình dung có bao nhiêu điểm giao thông như vậy, và các chức quản lý ngành này sẽ có giá bao nhiêu. Một anh bạn khác kể, bán đồ cho ngành này là bị đòi hỏi kick back nhiều nhất. Dưới 30% là không thèm nói chuyện. Tất nhiên, người bán chẳng chịu thiệt, mà chỉ có giá trong hóa đơn sẽ cao vống lên thôi. Đảng thì còn, nhưng dân thì có bị móc ví suốt ngày?!
Chuyện thiên nga lần này thế đủ rồi, lúc nào quá liều champagne sẽ kể tiếp sau.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Best Blogger TipsBest Blogger Tips