Nguyễn Văn Khánh - Tướng CA kiêm Nghị Đồng Nai: Tôi nghỉ họp vì phải sang Anh dự lễ tốt nghiệp đại học con tôi, tiện thể cũng để khám sức khỏe định kỳ.
Nguyễn
Thị Nương - Trưởng ban công tác Nghị: Không thể chấp nhận được lý do này. Thai sản, ốm đau nghỉ thì còn được và theo Bộ Luật Lao động. Còn đại biểu Quốc hội mà vì lý do quá cá nhân, không đáng mà bỏ họp thì rất, rất không được...
Thiên hạ bàn:
@ Suy đi nghĩ lại thấy cũng đúng. Đáng buồn cho nền giáo dục Việt Nam bị tụt hậu và yếu kém cả về lưng lẫn chất. Đơn giản bởi vì con các quan lớn, đại biểu ... toàn cho đi du học nước ngoài. Thế cho nên chả quan tâm gì đến nền giáo dục nước nhà là phải.
@ Đại biểu quốc hội kiêm giám đốc công an tỉnh lương một tháng bao nhiêu mà có tiền đài thọ cho con đi du học vậy? Sao lại chê bác sĩ trong nước nữa chứ!
@ Thứ nhất là tiền đâu ra và nhiều để con đi du học ở Anh, vì nếu tính lương GĐCA dù có "đội sổ" và thâm niên công tác, dù có nhịn mười năm cả gia đình ông này cũng khó mà đủ tiền nuôi 1 SV du học ở Anh Quốc. Thứ 2 là giữa trách nhiệm 1 phụ huynh đi dự tốt nghiệp cho con xa đến tận Anh quốc và vai trò 1 Đại biểu của Dân, cuối cùng ông này chọn "nghỉ họp quốc hội, đi dự tốt nghiệp". Vậy là cử tri nhầm to bởi với họ "chuyện cá nhân quan trọng hơn chuyện quốc gia, đại sự", phàm là ĐB của dân mà "đặt lợi ích cá nhân lên lợi ích tập thể" thì ai cũng biết nên làm gì rồi, đúng không các bạn?
@ Ông Khánh này làm giám đốc CA không biết lương nhà nước được bao nhiêu mà cho con sang Anh du học? còn sang khám sức khỏe định kỳ nữa chứng tỏ ông này đi nhiều lần, là đại biểu của dân mà không tin tưởng hệ thống y tế nước nhà mà lấy ngoại tệ của đất nước ra nước ngoài khám sức khỏe, bấy nhiêu thôi cũng đủ không xứng đáng làm đại biểu của dân rồi.
@ Đọc báo thấy các đại biểu QH kì này cúp họp đến gần 20% khiến độc giả không khỏi thắc mắc. 20% tức là cứ 5 đại biểu lại có một vị vắng họp. Nếu chia bình quân tổng số đại biểu (499) cho 63 tỉnh thành thì số “cúp cua” (95) tương đương 12 tỉnh. Quả là một con số gây sốc.
Nhiệm vụ chính trị to lớn của các ông bà nghị là thay mặt nhân dân đã bầu mình tham dự các kì họp QH để bàn việc quốc gia đại sự. Thế mà đến cái nhiệm vụ tối quan trọng này các vị còn tìm cách để vắng mặt thì không biết các vị “phấn đấu” vào QH để làm gì?
Cử tri không thể chấp nhận việc các vị nghỉ họp vì lí do cá nhân không chính đáng, coi việc nhà to hơn việc nước như ông nghị nọ bỏ họp chỉ vì để đi nước ngoài dự lễ tốt nghiệp đại học của cậu ấm và kiểm tra sức khỏe định kì (!?). Các vị ăn bổng lộc của dân mà lại đặt lợi ích của cá nhân lên trên lợi ích của dân, coi thường kỉ cương phép nước thì thử hỏi các vị có còn xứng đáng làm đại biểu nhân dân nữa không? Nguyễn Duy Xuân
Xác định “việc nhân nghĩa cốt ở yên dân” Nghị rau
muống Đậu Văn Đang (Đỗ Văn Đương) cựu Phó viện trưởng Viện Khoa học kiểm
sát - Viện KSNDTC đề nghị trong năm 2013 và các năm tiếp theo, nên mở cuộc vận
động cao điểm về tuyên truyền, giáo dục cho cán bộ, công chức tiết chế lòng
tham: “Hãy dùng con mắt lương tâm của mình xem mình làm giàu bất hợp pháp đến mức
nào, gây thiệt hại gì cho dân cho nước”.
Thiên hạ bàn: Tiết chế lòng tham hay tiết chế giáo điều?
Thiên hạ bàn: Tiết chế lòng tham hay tiết chế giáo điều?
Ông đưa ra ý tưởng trong bối cảnh người dân đang bức xúc trước tham nhũng, lạm phát, bão giá... hoặc ông rất lạc quan, hoặc là rất hài hước.
Ai cũng tham, ĐBQH Đương ạ. Ai cũng có 24h trong một ngày, có khoảng một tiếng trong ngày để lo đưa con đến trường và đi làm. Trong khoảng thời gian ấy, ai cũng hối hả lo con muộn học, bản thân muộn làm. Sếp trừ lương, đuổi việc. Họ phải bon chen, phải luồn lách, leo vỉa hè... phải dùng mọi cách để đi dù họ biết điều đó là phạm luật, là không văn minh. Nhưng họ buộc phải làm, đằng sau họ là gia đình, là cơm áo gạo tiền, là con cái học hành...
Nếu có thời gian xin các vị vào bệnh viện. Trước cửa phòng khám là muôn hình muôn vẻ cuộc đời: bon chen, giành giật, lừa đảo... Ở nơi đó 'lương tâm' 'ý thức'... này khác là những khái niệm xa xỉ.
Nhiều người buộc phải tham: tham thời gian, tham cơ hội, tham tiền, thậm chí tham dù vài cm đường để nhích bánh xe lên. Đừng đòi hỏi họ 'ý thức' lúc đó, vì họ còn phải sống. Đấy là với những người dân thường, với những lợi ích cũng cực kỳ thường; thì với những món lợi 'không thường' mà họ 'tiết chế' được mới là bất thường.
Trừ khi những người được họ bầu ra tìm được cho họ giải pháp, kiếm soát họ bằng kỷ cương; chứ không hô hào lương tâm suông; hay chống tham nhũng bằng lời hứa.
Tóm lại, điều người dân mong chờ nhất ở những người đại diện tiếng nói người dân là sự tỉnh táo, thẳng thắn 'chỉ mặt đặt tên' những vấn đề cụ thể, những tội danh cụ thể, những người chịu trách nhiệm cụ thể về tiêu cực, trong đó có tham nhũng mới mong thay đổi được điều gì đó.
Nếu không được thì cũng mong các vị bớt đổ lỗi và hứa hẹn, và cũng bớt hài hước đi cho. Nghĩa là trong chuyện này cũng cần... tiết chế vậy !
Tuần Việt Nam
Bài trước:
Nghị trình - trình Nghị (1) (2)
Nghị trình - trình Nghị (1) (2)
Một kỳ Quốc hội...kỳ cục !
Trả lờiXóaMạnh Quân
QH đang họp nốt những ngày cuối (độ tuần nữa hết). Cơ bản đến hôm qua là hết trò vui rồi. Nhưng quả thực, đã đi làm nhiều kỳ, nhiều khóa QH rồi nhưng đây là một trong những kỳ họp...hề nhất. Nhiều khi, đúng là cảm thấy đang được xem chương trình gặp nhau cuối năm phát sớm ấy. Hic hic.
Này nhé, ngay từ phiên khai mạc, bức ảnh chụp đoàn DDBQH đi viếng lăng đã thấy hay ho rồi - một bức ảnh có giá trị bằng hàng trăm bài báo ấy chứ ko ngoa. Rồi liên tục đến các phiên họp tổ, hội trường về ktxh, chống tham nhũng... rồi phiên chất vấn, lúc nào cũng có chuyện để cười.
Có ĐBQH thì kêu gọi phát động phong trào từ chức - có từ chức mới là anh hùng (ĐB Đỗ Văn Đương)
Có Đại biểu Hải phòng khi phóng viên hỏi, sao kỳ này đoàn anh ít phát biểu, trả lời: Ơ, đoàn anh xin lỗi rồi, xấu hổ lắm, còn nói gì nữa (nhưng cuối cùng vẫn chém ầm ầm).
Có đại biểu kêu gọi, liệt tội chống tham nhũng vào như tội phản quốc (ĐB Ngô Văn Minh). Hic hic, thế thì những kẻ phản quốc nhiều quá, bắt sao cho xuể?
Phóng viên sướng hỉ hả vì ngoài những câu ngô nghê như thế, cũng có nhiều câu "nói cho sướng miệng" đó lại trúng ý mình muốn viết mà không dám viết. ĐBQH nói thì ai cấm tường thuật đâu?
...Nhưng càng về mấy ngày cuối thì hóa ra ĐBQH vẫn chưa vui bằng các bộ trưởng.
-Có Bộ trưởng được hỏi thì mặt tỉnh queo, bảo bỏ quên câu trả lời ở nhà.
-Có thành viên Chính phủ thì kêu gọi ĐBQH gương mẫu không ăn gà lậu, toàn dân không ăn gà lậu. Mình nhớ câu này của anh Vũ Tiến Lộc, chủ tịch VCCI - cũng là ĐBQH (Thái Bình): Thực ra là ĐBQH cũng hiểu hết cả đấy. Cho nên, có khi có lúc ai đó uể oải, như ngủ gật… nhưng chỉ cần một câu nói vô lý, một phát ngôn không chuẩn mực… là tất cả đồng thanh cười, ồ cả lên. Chứ ko phải ko biết đâu. Chẳng qua, có nhiều người hiểu mà không lên tiếng đó thôi. Có nhẽ thế nhỉ ?
Màn tấu hài đã gần kết thúc. Thân ái chào các khán giả!
Một tuần lễ sôi động với những cuộc chất vấn và trả lời bi hề chưa từng thấy. Sự bi hề khiến không ít người cười vỡ bụng, và cũng có thể khiến nhiều người phải buột miệng văng cái... tự do!
Trả lờiXóa“... Gần suốt cuộc đời tôi theo đảng, cách mạng, dưới sự hoạt động trực tiếp của đảng, tôi không chạy, tôi cũng không xin, tôi không thoái thác nhiệm vụ gì mà đảng, nhà nước phân công. Tôi sẽ tiếp tục thực hiện nghiêm túc như đã làm trong suốt 51 năm qua”
Câu trả lời chẳng khác gì: văn hóa từ chức ư- không bao giờ!
Thú thật, hôm đó ngồi dán mắt vào màn hình theo dõi, nhưng tôi vẫn không thể tin nổi người đang đứng trả lời kia lại là... Thủ tướng! Nếu ở địa vị ông, tôi không đủ dũng khí và lòng tự trọng để nói thế, nói một cách say sưa hùng hồn đến thế.
51 năm trong sự nghiệp cách mạng của mình, và hơn một nhiệm kỳ Thủ tướng, nhiều phen từng bị dồn vào thế chân tường, ông đều đứng vững. Nhưng với bài trả lời chất vấn này, gan ruột đấy, hào sảng đấy mà lại thành dấu trừ to tướng phủ lên uy tín và sự nghiệp của mình, cho dù ông vẫn tại vị.
Trong khi nói không với cuộc vận động “nói không” trong bản thân ngành y tế, Bộ trưởng Tiến lại vận động, kêu gọi phía người dân không đưa phong bì cho cán bộ, bác sĩ. Bà Tiến nói: ai phát hiện được bác sĩ y tá nào nhận phong bì của bệnh nhân thì hãy chụp ảnh gửi cho tôi!
Một cháu nhỏ có bố gần 60 tuổi đang điều trị ung thư giai đoạn cuối gửi thư cho bà Tiến chua chát rằng:
“ Thưa bộ trưởng, bác sĩ quát ba cháu khi chưa có phong bì... Hôm qua cháu đọc báo có nghe câu nói của bác rất hay đó là 'Hãy gửi ảnh bác sĩ nhận phong bì cho tôi'. Nhưng làm sao có thể vừa đưa phong bì cho bác sĩ vừa có thể chụp hình cho bác được?”
(Click tiêu đề xem toàn bài)
Thuế ngu nuôi bọn nghị gật.
XóaNhà sư khóa môi và lãnh đạo thối miệng
Trả lờiXóaTheo tin từ trang kienthuc.net.vn thì nhà sư “khóa môi” Thích Pháp Định, người bị gã ca sĩ mất dạy hôn vào môi trong đêm ca nhạc từ thiện cách đây nửa tháng, đã xin hoàn tục và được thượng tọa Thích Bửu Chánh cùng chư tăng thiền viện Phước Sơn (Đồng Nai) chấp thuận. Như vậy, nhà sư đã nhận thấy sai lầm của mình có thể ảnh hưởng đến người khác, đến giáo hội Phật giáo và đã quyết định “từ chức”, không làm sư nữa. Đó là điều đáng trân trọng.
Nhân chuyện sư “từ chức” lại nghĩ đến chuyện các đồng chí lãnh đạo mồm loa mép dải ăn hại đái nát hễ mở miệng ra là tôi theo đảng, tôi phục vụ dân, tôi còn sức còn cống hiến, tôi quyết tâm đến cùng đeo bám vào cái ghế lãnh đạo để mà ăn, mà bòn rút, mà phá hoại.
Loại lãnh đạo này không bị khóa môi nhưng miệng lại rất thối. Hễ chúng mở miệng ra là thiên hạ phải bịt mũi. Đứa thì nói rằng, nếu bác sĩ vòi phong bì thì nạn nhân cứ quay phim chụp hình làm bằng chứng rồi gửi ra Trung ương mà tố cáo. Đứa lại nói rằng, một tháng mười trận động đất vẫn “hãy cứ yên tâm”. Có đứa lại nói tôi xin nhận nửa giải nobel rồi tự cho mình điểm 8 sau khi phá nát hệ thống ngân hàng, tiền tệ. Có đứa đi họp mà bảo với mọi người là câu hỏi, số liệu tôi để ở nhà…
Bọn này, nếu chúng vẫn tiếp tục mở miệng ra phả hơi thối vào mặt dân thì phải mượn đồng chí Đàm Vĩnh Hưng khóa mồm chúng lại hết, nếu thối quá không dùng mồm để khóa thì dùng kim khâu khâu lại, dùng bê tông cốt thép bịt lại. Nếu không, dân chúng còn phải ngửi dài dài.
Bình luận dưới đây lấy từ trang anhbasam các ngày 16-17-18/11:
Trả lờiXóaXin bàn tiếp nội dung ông nghị Dương Trung Quốc chất vấn TT Nguyễn Tấn Dũng. Sáng qua, chúng tôi đã nói tới ý nghĩa quan trọng nhất của lời chất vấn nằm trong hai chữ “LẬT TẨY!” Vậy ông Dương Trung Quốc đã “lật tẩy” những gì?
1- Một đảng với hơn 3 triệu đảng viên, hơn 80 năm lịch sử tự cho là oai hùng, “lãnh đạo nhân dân đi hết thắng lợi này đến thắng lợi khác”, “đánh thắng 3 đế quốc to”, vậy mà tới khi phải tự nhận mình đã tha hóa tận cùng, buộc phải vật vã lao vào một cuộc chỉnh đốn ngay giữa lúc nền kinh tế đất nước như con tàu rách đang chìm dần xuống biển sâu, cần tránh cuộc đấu đá chính trị tương tàn giữa những kẻ đang cầm lái ôm mái chèo, … nhưng lại không dám chỉ thẳng những thủ phạm chính, lù lù ngay trước mắt, đã đưa đảng, đưa đất nước tới nông nỗi như ngày hôm nay. Vật vã hết hội nghị này đến cuộc họp khác, lúc kín lúc hở, để rồi cuối cùng chỉ dám hé ra “một đồng chí”, hay “đồng chí X” … suýt bị kỷ luật.
Thế nhưng, một ông Dương Trung Quốc, không phải đảng viên, đã dám đứng trước diễn đàn quốc hội, trước ống kính truyền hình trực tiếp, trước quốc dân đồng bào và quốc tế, để chỉ thẳng ra điều mà cả cái đảng “anh hùng” đó không làm nổi. Ông đã “lật tẩy” cái đảng đang lộ rõ nguyên nhân tha hóa, chính là khư khư ôm lấy quyền lực độc tôn và không được kiểm soát, khi biết người dân đã quá khổ, đòi hỏi phải thay đổi ngay, một cách căn bản, vậy mà vẫn tiếp tục không chịu sửa điều quan trọng nhất, lại cố tô vẽ chút son phấn vào dự thảo sửa đổi Điều 4 Hiến pháp, hy vọng xoa dịu dư luận.
2- Ngay giữa lúc cả nước đang sôi sục bàn tới sự cần thiết phải xây dựng một nhà nước pháp quyền, thượng tôn pháp luật, để đưa đất nước hòa nhập vào phần còn lại của thế giới, giúp vượt qua thảm họa “nội xâm” đang tàn phá, “ngoại xâm” đang cận kề; ngay giữa lúc quốc hội đang bàn về bỏ phiếu tín nhiệm, bãi nhiệm, giúp nâng cao trách nhiệm cá nhân của các quan chức, từ chính phủ tới quốc hội, sửa đổi Hiến pháp và các bộ luật quan trọng nhất liên quan tới việc nâng cao quyền lực pháp luật. Vậy mà, đối diện với câu hỏi về trách nhiệm cá nhân có tính pháp lý trong điều hành nền kinh tế, giữ gìn kỷ cương phép nước, ông thủ tướng lại kéo ngược bánh xe lịch sử văn minh, đem quyền lực của đảng, với những cuộc họp kín quyết định chuyện sinh tử của cả một dân tộc, đặt lên trên hết, để vô hiệu hóa toàn bộ quyền lực của dân thông qua quốc hội, của cả một rừng luật pháp, bằng cách không cần trả lời về trách nhiệm pháp lý, núp sau cái “ô” 51 năm theo đảng, cái “ô” phân công của đảng …; thậm chí biến cuộc “chỉnh đốn” của đảng thành trò cười cho thiên hạ và cho cả thế giới.
Ông Dương Trung Quốc, bằng câu hỏi rất bất ngờ và tinh tế, đã “lật tẩy”!
Tiếp tục bàn về cái “lật tẩy” thứ 2 mà ông nghị Dương Trung Quốc đã làm được qua phần chất vấn thủ tướng. Ngược thời gian, trở lại trước Hội nghị TƯ 6, trong bài “Bẫy việt vị của Thủ tướng”, Nhà báo Huy Đức có nhắc tới việc ông thủ tướng “rất có thể lại xuất hiện như một nhà cải cách”, một chiến thuật giăng bẫy việt vị những người muốn hạ bệ ông. Trong “chiến thuật” đó, có hẳn một “Nhóm Ad hoc” 13 người, chuẩn bị cho ông một bài phát biểu về nhà nước pháp quyền. Lại có cả “thông tin bắt đầu được rỉ tai, ‘phe thân Tàu đang tìm cách chống ông Tấn Dũng’”.
Quả tình những thông tin này đã rất trùng khớp với nhiều thông tin khác được (khéo léo?) rỉ tai trong giới am hiểu chính trị Hà Nội mà đôi lần chúng tôi đã đưa cùng với lời bình luận nghi vấn, mà không thể phủ nhận vai trò ít nhiều của “nhóm Ad hoc” ở đây. Chẳng hạn như, tin về những cuộc họp với ban soạn thảo sửa đổi Hiến pháp, thủ tướng đã đưa ra nhiều ý kiến muốn sửa đổi nhiều điểm trong đó theo hướng nâng cao dân chủ, pháp quyền, nhưng ý kiến của ông không được nhiều người ủng hộ.
Trả lờiXóaThế rồi, khi bị vỗ mặt bằng câu hỏi rất “phạm húy” với hai chữ “từ chức”, mà hơn 80 triệu dân Việt Nam khó ai tin là có được sau kết quả thê thảm của Hội nghị TƯ 6, dường như ông thủ tướng đã vướng ngay vào cái “bẫy việt vị” của chính mình giăng ra. Bằng cái “ô” 51 năm “theo đảng hoạt động cách mạng”, đảng quyết định phân công thì phải chấp hành, không cần quan tâm tới thứ “văn hóa từ chức” xa lạ phù phiếm … thì quá rõ rằng ông đâu có muốn hướng tới một nhà nước pháp quyền thực sự như những lời đồn thổi mơ hồ khó tin trong suốt nhiều tháng nay. Thật uổng phí cho công lao, hy vọng của “Nhóm Ad hoc” tinh hoa!
3- “Lật tẩy” ông Chủ tịch Quốc hội. Rất nhiều người biết ông suýt bị kỷ luật cùng các thành viên BCT, nhận thông tin ngoài lề về những lý do của nó, biết ông không những từng phải cùng chịu trách nhiệm khi còn làm phó, mà còn nghe đồn đại nhiều rằng ông cũng là “cánh hẩu” với ông thủ tướng.
Đảng của ông họp cả 2 tuần, nội dung thực chỉ mấy trăm vị biết với nhau, còn lại 3 triệu đảng viên, hơn 80 triệu dân nào có chính thức biết lý do tại sao suýt kỷ luật, tại sao lại không đối với các vị. Rồi đứng trước tình hình kinh tế, xã hội tồi tệ tới cùng cực như vậy, người dân mong mỏi làm rõ công tội của bộ máy chính phủ ra sao.
Kỳ họp Quốc hội lần này, vừa là cơ hội, vừa là nhiệm vụ bức thiết phải giải trình với dân rõ ràng mọi điều mà dư luận quá bức xúc hàng tháng trời. Vậy mà, trong cương vị người cầm chịch cuộc chất vấn chính phủ, ông tự cho mình quyền “di du” cho ông thủ tướng trả lời hai ba câu hỏi, thời lượng chỉ bằng nửa các cấp dưới thôi, để lại tới 18 câu hỏi chất vấn khác. (Biết đâu trong đó còn có những câu hóc búa hơn nội dung chất vấn của ông DTQ nhiều?). Trả lời qua quít, mập mờ cũng không bị ông cật vấn, không đại biểu quốc hội nào được hỏi lại.
“Lật tẩy” cái việc để “cứu bồ” trước câu hỏi hóc, ông đã bất chấp tất cả, bằng lối điều hành tùy tiện như phiên chợ quê, coi toàn dân, toàn quốc hội như đàn kiến; có phải để “cá kiếm” cho những năm tháng dối già sau khi đã cố thêm một nhiệm kỳ?
Mừng cho nghị Khánh có con du học, đồng nghiệp của ông nhiều người không được như thế:
Trả lờiXóaTrong số các “con nghiện” vừa bị Công an tỉnh Long an loại ngũ trước khi được đưa về một số đơn vị, địa phương công tác này, có con út của 1 lãnh đạo công an tỉnh, con của lãnh đạo công an 1 huyện, 2 con của đội trưởng nghiệp vụ công an tỉnh, cùng con của lãnh đạo một số ngành khác…
Ngày 18-11, nguồn tin từ Công an Long An xác nhận, giám đốc công an tỉnh này đã ký quyết định loại ngũ 8 chiến sĩ nghĩa vụ công an chuẩn bị ra trường, do phát hiện sử dụng trái phép chất ma túy khi đang tập trung học ở trung tâm.
Theo quy trình tuyển chọn vào lực lượng nghĩa vụ công an, tất cả các khâu kiểm tra, khám sức khỏe, xét nghiệm nước tiểu đều do bệnh xá Công an tỉnh Long An trực tiếp thực hiện. Thế nhưng, không biết bằng cách nào, 8 trường hợp này đã "lọt sổ" để nhận quyết định vào học tập trung 3 tháng (từ tháng 9-2012), chuẩn bị được đưa về công an một số đơn vị, địa phương công tác.
Điều khá bất ngờ là trong số các “con nghiện” này có con út của 1 lãnh đạo công an tỉnh, con của lãnh đạo công an 1 huyện, 2 con của đội trưởng nghiệp vụ công an tỉnh, cùng con của lãnh đạo một số ngành khác…
Nguồn tin cũng cho biết để không bị phát giác, một số chiến sĩ này đã lấy mẫu nước tiểu của thanh niên khác thay thế nên bệnh xá không biết.
Một năm nữa sắp trôi qua và bốn kỳ họp của Quốc hội khóa XIII sắp “kết thúc tốt đẹp”. Một ấn tượng khá rõ nét, là vị đại biểu có nước da nâu sậm, râu tóc trắng phơ tuổi tác Dương Trung Quốc, với nhân cách của một nhà sử học-dẫu có bị nhục hình như Tư Mã Thiên thời Hán vẫn nói và viết ra sự thật-thay mặt nhân dân chất vấn Thủ tướng Chính phủ những điều thiết thực.
Trả lờiXóaBên cạnh ông, một Đại biểu rất trẻ được ví như bông sen Vũ Thị Hương Sen, có những chất vấn khá sắc sảo, và đề nghị bổ sung vào luật những vấn đề cuộc sống đang đòi hỏi.
Trái chiều với ấn tượng trên, là những chất vấn, trả lời chất vấn, những đề nghị bổ sung luật, sửa đổi luật gây phảm cảm.
Đến hôm nay và có lẽ còn lâu, dư âm những lời tuyên bố hùng hồn của Bộ trưởng Đinh La Thăng về “Tướng ra trận toàn quyền quyết định”, về “đóng lệ phí là yêu nước”, về “Cấm xe máy và ô tô cá nhân”, về “ Cầm chơi golf”, về “Tiêu hủy xe máy tham gia đua xe”, về “ Tôi sẽ đi xe buýt” v.v …như còn văng vẳng bên tai, làm người ta dở khóc dở cười.
Vượt trội hơn Đinh bộ trưởng về sự hài hước, là Đại biểu Nguyễn Minh Hồng tại kỳ họp hồi đầu năm với đề nghị Quốc hội ban hành “Luật nhà thơ”.
Chấp cả hai ông về phản dân chủ là Đại biểu Hoàng Hữu Phước với “Tôi kính đề nghị Quốc hội lọai bỏ Luật biểu tình khỏi danh sách luật suốt nhiệm kỳ Quốc hội khóa 13 này”.
Nguyễn Minh Hồng đề nghị phải có luật nhà thơ, có lẽ do ông là thi sỹ, tâm hồn luôn “treo ngược trên cành cây”, nên cái tư duy nó luễnh loãng, chả biết sinh ra cái luật ấy để làm gì?
Ông Hoàng Hữu Phước, người đã từng hiến kế liên hoành cho nhà độc tài bị treo cổ Saddam Hussein, thì có chính kiến rõ ràng. Ông ta nói, dân trí nước ta còn thấp, chưa đội mũ bảo hiểm 100%, nên không thể cho ra đời luật biểu tình làm ách tắc giao thông, cản trở người đến bệnh viện sinh con!? Hoàng Hữu Phước chửi thẳng vào mặt dân rằng: “Tôi đã nghe mọi người chửi bới, thóa mạ những người đi biểu tình”. Và ông ta khẳng định “phần lớn người dân không đồng tình cho ra đời luật biểu tình”.
Đại biểu Hoàng Hữu Phước đã nhổ toẹt vào cái quyền cơ bản của công dân, một trong những quyền mang tính đặc trưng của thể chế dân chủ, đã được Hiến pháp thừa nhận là quyến tối thượng phải được triển khai trong đời sống, mà trước đó không lâu, cũng tại nghị trường Quốc hội, Thủ tướng chính phủ tuyên bố cần phải có Luật biểu tình.
Lời phát biểu ngạo mạn, khinh dân, phản hiến pháp, của Đại biểu Hoàng Hữu Phước dấy lên một làn sóng phẫn nộ của đồng bào cử tri trong và ngoài nước. Hàng chục bài báo đã lên tiếng phản đối, hàng trăm tin nhắn dồn dập gửi vào máy điện thoại di động của ông ta. Nhẽ ra Hoàng Hữu Phước phải nhẫn nhục chịu đựng và ngẫm nghĩ, xem mình có sai thì xin lỗi những người cầm lá phiếu bỏ cho mình, nhưng ông ta lại lấy cái quyền bất khả xâm phạm của Đại biểu Quốc hội, làm mình làm mẩy, ký giấy gửi khắp nơi, buộc Cơ quan an ninh điều tra Công an thành phố Hồ Chí Minh phải vào cuộc, ra quyết định khởi tố vụ án “khủng bố!”
Không biết có phải Bộ trưởng Đinh La Thăng chán vì không thành công khi đề ra những chính sách lãng nhách, hay ngán cái tính từ “ thiểu năng trí tuệ” mà mấy tháng nay im lặng.
Đại biểu Nguyễn Minh Hồng có lẽ dành thời gian bàn bạc với Chủ tịch hội nhà văn Hữu Thỉnh, để tư duy lại cái luật nhà thơ !?
Còn Đại biểu Hoàng Hữu Phước chắc đang phải bận tâm xem có bắt được kẻ nào khủng bố ông không?
Mỗi ông có một lý do riêng, nhưng có một cái chung, là hai kỳ họp liên tiếp không đăng đàn phát biểu trước Quốc hội.
(Click tiêu đề xem toàn bài)