Thứ Năm, 11 tháng 10, 2018

Và bà ấy đã thất bại. Chúng ta cũng thất bại.

Khi quân đội Myanmar có hành động diệt chủng đối với dân thiểu số Rohingya, Canada đã rút lại danh xưng công dân danh dự của một biểu tượng đang sụp đổ – một nhân vật mất đã hết mọi uy tín mà chúng ta đã giúp tạo ra.
Khi Aung San Suu Kyi còn là một tù nhân chính trị, bị quản thúc tại nhà hơn hai mươi năm sau khi chính phủ quân phiệt của Myanmar vô hiệu hóa kết quả bầu cử đã có thể đưa bà – con gái của một nhan vật lãnh đạo cách mạng bị ám sát, lên nắm quyền – quyền chính trị của một nước trùng với nhân quyền.
Nhưng kể từ khi được trả tự do từ năm 2010 – bà được cả thế giới ngưỡng mộ và trao cho cả Giải Nobel Hòa bình – thời thế đổi thay. Và Suu Kyi đã đi đường khác.
Kể từ ngày 2 tháng 10, 2018 Aung Sang Suu Kyi không còn là công dân danh dự của Canada. Chế độ sát nhân mà bà ấy ít nhất đã hợp pháp hóa nó – nếu không phải là kẻ cầm đầu – bây giờ theo Liên Hiệp Quốc chính thức là thủ phạm diệt chủng tại Myanmar.
Suu Kyi rơi từ đỉnh cao của đài danh dự xuống mức thấp tận cùng của ô nhục là điều không ai không thấy, đặc biệt là vì chúng ta đã tin rằng việc thiện sẽ thắng cái ác mà cả thế giới đã đầu tư vào Suu Kyi.
Khi Suu Kyi là nạn nhân của sự đàn áp, mọi việc dường như thật dễ dàng. Bà là hình ảnh thu nhỏ của một người đạo đức, kiên cường tranh đấu cho những khát khao tự do của con người, và bà còn là một nhân vật ăn ảnh có tài hùng biện. Bà vừa vặn với mẫu anh hùng, loại ở Hollywood. Bà là người tốt, và tính chất đó là vô hạn.

Suu Kyi sụp đổ vì Tatmadaw – phe quân phiệt ở Myanmar với thiên hướng bạo lực và một viễn kiến về một xã hội sợ hãi, ngoan ngoãn phải tuân theo mệnh lệnh của họ – tất cả đều là điều ác. Đó là nhân vật phản diện hoàn hảo, tướng lĩnh quân đội sống trong giàu sang trong khi hàng triệu người dân chết đói.Nhưng nó không bao giờ đơn giản như vậy.Bậc anh hùng và nhân vật phản diện có thể có cùng một số đặc điểm nhất định mà chúng ta chưa bao giờ nghĩ đến. Ví dụ, chúng ta đã quên rằng Suu Kyi là con gái của người sáng lập ra Tatmadaw, và trong Chiến tranh thế giới thứ hai, sẵn sàng đứng về phía bất kỳ phe nào, kể cả phát xít Nhật Bản, có thể giúp họ giải phóng đất nước khi đó còn tên là Miến Điện thoát khỏi chế độ thực dân. Chúng ta cũng quên rằng Suu Kyi trưởng thành và thần tượng hóa một người tôn sùng chủ nghĩa dân tộc tuyệt đối và những người sẵn sàng làm bất cứ điều gì để bảo vệ quốc gia yêu quý của mình chống lại bất kỳ mối đe dọa nào mà họ cảm thấy.

Suu Kyi xứng đáng nhận những lời phê phán cay độc. Bà ấy từng là tiếng nói đạo đức cho đất nước của mình đồng thời còn là biểu tượng của cuộc đấu tranh chống bạo ngược trên toàn thế giới, ngang hàng với những người vĩ đại trong lịch sử như Nelson Mandela. Nhưng dưới sự lãnh đạo của bà, gần một triệu người thiểu số Rohingya đã bị đuổi ra khỏi quê hương của họ, vô số đã bị cưỡng hiếp và bị giết hại, và toàn bộ làng mạc của họ đã bị thiêu rụi, san bằng.
Đáp lại, Suu Kyi giỏi lắm cũng chỉ có được những lời nói tầm tường, và tệ nhất là những lời bào chữa. Bà đã là một chính khách thất bại và không giữ được lời hứa biến Myanmar thành một quốc gia dân chủ tôn trọng quyền của tất cả mọi công dân.
Nhưng trong việc viết cuốn tiểu thuyết về nhân vật anh hùng không ai có thể công kích, chính chúng ta đã biến Suu Kyi thành một người chưa từng là bà ấy. Chúng ta kỳ vọng Suu Kyi sẽ là một người vĩ đại đứng lên chống lại quân đội, trong thực tế, bà ấy chỉ là một người tranh đấu già nua, nhiều thiếu sót và thường ngả theo thiên kiến của chính mình.
Suu Kyi đặt cho mình một số mục tiêu cao cả. Và bà ấy đã thất bại. Chúng ta cũng thất bại. - (Xem toàn bài)
Bài cũ:
-Aung-san-suu-kyi biểu tượng đang chết dần

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Best Blogger TipsBest Blogger Tips