Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

Việt Khang đã trở về trong vòng tay mẹ

Việt Khang trước (ảnh trái) và sau những năm tháng ngục tù
3 giờ kém 15 phút chiều.
14.12.2015, mấy chục con người đang chờ đợi trong căn nhà nhỏ ở đường Nguyễn Văn Nguyễn, Mỹ Tho, ùa ra ngõ để đón Việt Khang, có nhiều bạn trẻ từ Sài Gòn đã xuống Mỹ Tho từ mấy ngày trước vạ vật chờ anh, vì thế niềm vui như vỡ òa…
Không ai có thể cầm được nước mắt, nén được xúc cảm trào dâng khi bà Vân, mẹ của Việt Khang ôm lấy con nức nở. Gương mặt mẹ Vân như nhòa đi trong xúc cảm, và chỉ có vòng tay, nước mắt của người mẹ khi ôm con vào lòng mới đủ sức truyền cảm mạnh mẽ đến thế. Tôi thấy cay xè hai khóe mắt và cứ để cho nước mắt mình trào ra.
Cảm ơn Việt Khang, cảm ơn mẹ Vân đã cho tôi biết rằng tôi còn nước mắt sau bao nhiêu đắng cay, gian khổ, căm giận, uất ức, phẫn nộ, lẫn buồn vui của cuộc đời một người đàn ông đã ở tuổi “cổ lai hy”.
Điều làm tôi ngạc nhiên là các bà mẹ dân oan ở Tiền Giang đã đồng thanh hát các bài “Việt Nam tôi đâu”, “Anh là ai” của Việt Khang, khi vừa nhìn thấy người nhạc sĩ của mình từ đằng xa… tít tận đầu ngõ…

Việt Khang đã trở về trong vòng tay nồng nàn ấm áp của mẹ, của đồng chí, bạn bè quê hương. Hay nói đúng hơn là, các bài ca bất hủ của anh đã làm rung động triệu con tim Việt Nam trên khắp hành tinh này, triệu niềm vui đã dồn tụ về cái ngõ nhỏ này chiều nay mà chúng tôi là những người may mắn được chứng kiến. Chị Khánh Trâm, thành viên của Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng ngay lúc đó đã bảo với tôi: “Chúng ta may mắn quá, phải chia sẻ may mắn này với bạn bè anh ạ!”.
Tôi có được nghe một câu chuyện như thế này: Ở bên châu Phi, có một ngôi làng người dân nói tuổi thọ của họ người sống lâu nhất chỉ 3 năm, có người chỉ có 15 ngày! Thắc mắc thì dân làng trả lời ở đây chúng tôi chỉ tính những ngày vui vào tuổi thọ mà thôi, ngày buồn không tính! Thì ra là vậy. Nếu thế, thì ngày 14.12.2015 tôi tính nó vào tuổi thọ của mình.
Trên đường ra xe để về sài Gòn, tôi “phỏng vấn” những người gặp trên hè phố, chị bán trái cây, anh thợ hàn,… Khi hỏi có biết nhạc sĩ Việt Khang không, họ đều trả lời là có, với ánh mắt vui, tự hào… Có người còn khẽ hát:  Tôi hỏi anh là ai?.
Người dân Tiền Giang vĩ đại, từng tự hào có Tướng quân Trương Định đánh Pháp, có khởi nghĩa Nam Kỳ oanh liệt, có Ấp Bắc oai hùng, nay tự hào có người nghệ sĩ viết những bài ca yêu nước để đời…/-LÊ PHÚ KHẢI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Best Blogger TipsBest Blogger Tips