CỘNG, HÒA, XÃ, HỘI, CHỦ, NGHĨA, VIỆT, NAM, HÙNG, MẠNH!
Đây không phải là khẩu hiệu chào mừng 70 năm thành lập nhà nước Cộng Sản tự xưng, mà là tên của 10 em bé bị bán sang Trung Quốc được ông bạn bốn tốt trao trả lại và được Bộ Công An chính thức đặt tên trong giấy khai sinh.
Chuyện xảy ra đã bốn năm rồi, giờ nhân dịp tổng bí thư Tập Cận Bình qua thăm Việt Nam, các báo mới được phép đưa tin.
Cũng là một cách tô điểm thêm cho nước sơn bốn tốt. Và cũng ghi điểm cho ngài tổng Tập.
Đây không phải là khẩu hiệu chào mừng 70 năm thành lập nhà nước Cộng Sản tự xưng, mà là tên của 10 em bé bị bán sang Trung Quốc được ông bạn bốn tốt trao trả lại và được Bộ Công An chính thức đặt tên trong giấy khai sinh.
Chuyện xảy ra đã bốn năm rồi, giờ nhân dịp tổng bí thư Tập Cận Bình qua thăm Việt Nam, các báo mới được phép đưa tin.
Cũng là một cách tô điểm thêm cho nước sơn bốn tốt. Và cũng ghi điểm cho ngài tổng Tập.
Vậy thì mừng!
Mừng cho dân số của cả nước được thêm chục nhân khẩu.
Mừng vì 10 em hãy còn lành lặn, không bị móc mắt, xẻo bớt thận hay cắt
bớt gan. Và, mừng hơn nữa vì nhờ có ông bạn 16 chữ vàng mà Bộ Công An
được dịp khẳng định với cả thế giới rằng: Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt
Nam Hùng Mạnh!
Các em từ đây khỏi sợ ngỏm, khỏi sợ đói rét, khỏi sợ không đủ tiền đóng học phí, khỏi sợ khi ra trường phải gia nhập vào đội quân thất nghiệp... Các em là nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Hùng Mạnh kia mà!
Sướng nhé các em! Đâu có như những đứa trẻ bất hạnh được
các bà sơ đưa đi di tản trước 30/4/75. Các em ấy đã bị nổ tung xác pháo
vì chính quyền Sài Gòn không đặt cho các em những cái tên thật kêu như
Việt Nam Cộng Hòa Hùng Mạnh Bất Diệt Vẻ Vang... Và cái chính quyền ấy
cũng chết theo vì không biết nhìn xa trông rộng.
Có thế mới thấy được rằng Bộ Công An ta thật sáng suốt.
Bảo rằng “còn Đảng còn mình” thì nghe mơ hồ quá. Đảng là cái gì không
thấy được, không sờ được, không biết nó thọ đến bao nhiêu nên cái “mình
còn” xem ra cũng rất phập phù và rất mong manh. Đặt vấn đề như thế, nếu
Đảng ngỏm mình cũng ngỏm à?! Chi bằng, với 10 em bé bị mẹ mìn bắt cóc
này, nuôi chúng nó đâu tốn kém bao nhiêu mà tương lai thì rõ ràng còn
dài dài, sau này chúng còn sinh con đẻ cái nữa chứ.
Thế thì dân cần gì phải xuống đường hay lên đường cho khổ
bạn dân, chính phủ cần gì phải thưa kiện lên tận tòa án quốc tế làm tổn
hại đến cái tình láng giềng môi hở răng lạnh, quốc hội cần gì phải chất
vấn Tập Cận Bình về việc bồi đắp ở bãi cạn Trường Sa, cứ việc ngủ gật
để rồi giật mình toát miệng ra cười khi nghe các vị bộ trưởng tấu hài.
Lú đón Lọ với 21 phát cà nông |
Vậy nên, cho dù tàu giàn khoan có trở lại, tàu hải giám
có lượn sát bờ biển hình chữ S đến nỗi gây sóng to như sóng thần... thì
việc ấy đã có 10 em bé với những cái tên nổ to hơn 21 phát đại bác lo.
Chẳng cần đấu pháo nước chi cho ướt át, các em chỉ việc vén chim lên là
bọn chỉ huy trên tàu sẽ xấu hổ mà lập tức quay vào bờ. Và những ai chế
giễu Việt Nam là nước không chịu phát triển hãy mở to mắt ra mà xem cái
sự hùng mạnh đang lớn lên trông thấy từng ngày này. Đó là chưa nói tới
lúc cái nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Hùng Mạnh bằng xương
bằng thịt ấy trở thành một dàn đồng ca thập tấu đi chu du khắp thế giới,
thì không biết nhân loại sẽ lác mắt đến cỡ nào. Nghĩ tới mà sướng run.
Thế mới thấy người Việt của mình thật mưu trí và khôn ngoan. Chỉ cần 10 đứa bé được đặt tên Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Hùng Mạnh là y như rằng ta đã thắng và sẽ thắng trên mọi mặt trận.
Nhưng kẻ hèn này cũng buồn năm phút, vì rằng, tai nạn
giao thông mỗi năm giết chết hàng ngàn người, có nghĩa là không chừa một
ai, nhỡ trong số đó có một vài em, thì cái câu khẩu hiệu kiểu A.Q. kia
sẽ ra sao? Chẳng nhẽ cho các em đi lại bằng xe bọc thép hay có cả một
dàn mô tô khủng ầm ì đi trước mở đường? Đó là chưa nói tới trường hợp bi
đát nhất có thể xảy ra: biết đâu bị tụi IS bắt cóc! Tưởng tượng cái
cảnh 10 em mặc áo màu da cam bị bắt quỳ chờ đao phủ thủ bịt mặt khai đao
mà rụng rời cả tay chân!
Ô hô, khi đó thì còn gì là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Hùng Mạnh!
Vậy thì, thưa ông công an, tui xin can ông!
-KHUẤT ĐẨU
-KHUẤT ĐẨU
Nước CHXHCNVN đã trở thành nước Cộng hòa Bê Đê khi
nào?
Năm 1948 bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền ra đời. Các quyền tự do cơ bản của con người, như các quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do chính kiến… đã được bản Tuyên ngôn xác lập. Không có dòng nào trong văn bản này nói về quyền của người đồng tính hay chuyển đổi giới tính (LGBT). Đến năm 2011 quyền LGBT mới được LHQ nhìn nhận. Đến nay, số quốc gia trên thế giới nhìn nhận quyền này chưa nhiều hơn số các quốc gia không công nhận. Nhiều nước trên thế giới vẫn xem quan hệ giữa người đồng tính là «có tội». Đặc biệt, một số nước (theo đạo Hồi) kết tội rất nặng người LGBT, mức tội có thể lên đến tử hình.
Năm 1948 bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền ra đời. Các quyền tự do cơ bản của con người, như các quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do chính kiến… đã được bản Tuyên ngôn xác lập. Không có dòng nào trong văn bản này nói về quyền của người đồng tính hay chuyển đổi giới tính (LGBT). Đến năm 2011 quyền LGBT mới được LHQ nhìn nhận. Đến nay, số quốc gia trên thế giới nhìn nhận quyền này chưa nhiều hơn số các quốc gia không công nhận. Nhiều nước trên thế giới vẫn xem quan hệ giữa người đồng tính là «có tội». Đặc biệt, một số nước (theo đạo Hồi) kết tội rất nặng người LGBT, mức tội có thể lên đến tử hình.
Quốc hội VN vừa rồi thông qua Luật nhìn nhận quyền của người chuyển đổi giới tính. Việc này tạo sự vui mừng cho giới đồng tính, chuyển đổi giới tính ở VN. Không có thống kê chính thức, nhưng có lẽ số người thuộc «hệ phái» LGBT là thiểu số (rất nhỏ) ở VN. Truyền thống xã hội VN dầu không khe khắc nhưng khó có cái nhìn bao dung cho những người thuộc giới LGBT.
Như vậy, lãnh đạo CSVN có vẻ thiên vị với dân LGBT hơn là dân tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền. Lý do vì sao, có lẽ nên đặt câu hỏi cho «tứ trụ», mấy ông Sang, Trọng, Hùng, Dũng.
Câu trả lời, theo ý kiến chủ quan của tôi, chắc phe đồng tính và chuyển đổi giới tính phải chiếm phần đa số trong Trung ương, trong Bộ Chính trị, trong Quốc hội… nên luật này mới ra sớm như vậy.
Những người tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền VN là
thành phần dễ vô tù nhứt nước. Côn đồ, lưu manh, đỉ điếm, cướp đường, cướp chợ,
tham nhũng, sâu bọ… hoành hành như chỗ không người. Trong xã hội, chỗ nào cũng
đầy dẫy tệ nạn xã hội. Coi vậy mà những người này «hoạt động» dễ dàng hơn bọn
người tranh đấu cho dân chủ.
Các quyền dân chủ, quyền con người… được quốc tế
qui định, được ghi (giới hạn) trong Hiến pháp. Dân chủ, nhân quyền… là khao
khát của số đông, là con đường đi đến văn minh, tiến bộ và phát triển bền vững.
Nhưng những người tranh đấu cho dân chủ, cho nhân quyền dường như đều có bản án
bỏ túi ở đồn công an huyện. Họ có thể bị bắt bất cứ lúc nào.
Theo tôi, xin lỗi trước, để việc tranh đấu cho dân
chủ, nhân quyền có cơ hội thành công, những nhà tranh đấu nên nộp đơn để trở
thành… LGBT. Mục đích để được luật pháp che chở.
Một câu hỏi nữa đặt ra, (xin lỗi trước giới LGBT Việt
Nam), là nhà nước CHXHCNVN đã trở thành nhà nước lại cái khi nào vậy?
-TRƯƠNG NHÂN TUẤN
-TRƯƠNG NHÂN TUẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét