Ngồi trên lễ đài dưới chân dung khổng lồ của người cha quá
cố đang mỉm cười, Kim Jong-un mang một vẻ mặt dường như là cố
ý để cho người khác phải để ý.
Ngồi phịch xuống ghế, ánh mắt chùng
xuống và môi bậm lại, dường như ông đang quắc mắt nhìn đám cận
thần đang đứng vỗ tay. Dĩ nhiên là có nhiều lý do để ông ta
buồn. Đó là lúc Kim Jong-un đang tưởng nhớ người cha đã qua đời
hai năm trước.
Nhưng liệu có phải nỗi đau buồn làm cho vẻ mặt ông
khó chịu như thế hay là nỗi căm hờn người dượng đã mưu phản ông? Đó
có phải là dấu hiệu cảnh cáo đối với đám đông đứng dưới kia? Hoặc
có khi nào đó là nỗi sợ? Linh cảm rằng hàng hàng lớp lớp đám
thuộc hạ ngoài mặt trung thành nhưng bên trong che giấu nhiều âm mưu?
Có lẽ đó là dấu hiệu tuyệt vọng cho thấy việc xử tử ông
Chang Song-thaek, suy cho cùng, không phải là do Kim Jong-un làm –
dấu hiệu rằng chàng trai mồ côi 30 tuổi trong tay nắm vũ khí
hạt nhân thật sự không hề nắm quyền ở đất nước này. (Xem
toàn bài/BBC)
Sinh viên Đại học Hàn Quốc dựng hoạt cảnh trong một cuộc họp báo tại Seoul nhằm cáo buộc Kim Ủn vi phạm nhân quyền và tố cáo chế độ độc tài nhà Kim. Việc giết ông dượng đã khiến "Người dân Nam Hàn bất bình trước đạo lý Nho giáo dạy kính
trọng người lớn trong gia đình lại bị chà đạp một cách trắng
trợn như vậy."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét