Trong khoảng chờ giao ca Rồng - Rắn, nghị khùng Hoàng Hữu Phước phát rồ chửi nghị "Giả
sư" Dương Trung Quốc:
Qua lời tự giới thiệu thay cho chữ ký cuối bài DTQ tứ
đại ngu:
Nhất Thạc Bàn Cờ, Lăng Tần Hoàng Hữu Phước, Nhà Việt Nam Cộng Hòa Học, Nhà Biểu Tình Pờ-rô-tét Đì-mông-sờ-tra-sân Học, Nhà Đa Đảng Học, Nhà Lưỡng Đảng Học, Nhà Độc Đảng Học, Nhà Tiếng Anh Học, Nhà Thánh Kinh Học, Nhà Đủ Thứ Học Học
Trong cái gọi là "Nhà Đủ Thứ Học" thiên hạ có thể tin "Thạc sĩ Điên HHP" cũng rất xứng đáng được trở thành "Nhà Đĩ Học - Tiến sĩ Đĩ" đầu tiên của VN:
6) Dương Trung Quốc đã không có tầm nhìn bao quát, sâu rộng, về vấn đề mại dâm. Dương Trung Quốc chỉ nghĩ đến mại dâm như việc đơn giản người phụ nữ có quyền bán thân để kiếm tiền và để đáp ứng nhu cầu xã hội. Dương Trung Quốc hoàn toàn không biết rằng mại dâm bao gồm đĩ cái, đĩ đực, đĩ đồng tính nữ, đĩ đồng tính nam, và đĩ ấu nhi. Dương Trung Quốc hoàn toàn không biết rằng khi “công nhận” cái “nghề đĩ” để “quản lý” và “thu thuế”, thì phát sinh… nhu cầu phải có trường đào tạo nghề đĩ thuộc các hệ phổ thông đĩ, cao đẳng đĩ, đại học đĩ; có các giáo viên và giáo sư phân khoa đĩ; có tuyển sinh hàng năm trên toàn quốc cho phân khoa đĩ; có chương trình thực tập cho các “môn sinh” khoa đĩ; có trình luận văn tốt nghiệp đĩ trước hội đồng giảng dạy đĩ; có danh sách những người mua dâm để tuyên dương vì có công tăng thu nhập thuế trị giá gia tăng cho ngành công nghiệp đĩ; có chính sách giảm trừ chi phí công ty hay cơ quan nếu có các hóa đơn tài chính được cấp bởi các cơ sở đĩ, đặc biệt khi cơ quan dùng vé “chơi đĩ cái” tặng nam nhân viên và vé “chơi đĩ đực” cho nữ nhân viên nào ưu tú trong năm tài chính vừa qua; ban hành quy định mở doanh nghiệp cung cấp đĩ, trường dạy nghề đĩ, giá trị chứng chỉ văn bằng đĩ trên cơ sở so sánh giá trị nội địa, khu vực, hay quốc tế; và có các hướng dẫn về nội dung tờ bướm, tờ rơi, bảng quảng cáo ngoài trời, quảng cáo bên hông xe buýt và trên thân máy bay, cũng như quảng cáo online về đĩ, tập đoàn đĩ lên sàn (chứng khoán), v.v. và v.v.
Dương gia |
Sau vài ngày Giả sư Dương trả lời trên BBC:
BBC: Khi đọc bài viết ông có cảm thấy sốc không ạ, vì quả thực những ngôn từ mà ông Hoàng Hữu Phước sử dụng cũng hiếm thấy trên các blog thông thường, mà đây lại là blog mà ông Phước dùng để giao lưu với cử tri của ông ấy ạ?
Đại biểu Dương Trung Quốc: Không, tôi không sốc gì cả. Đương nhiên trong lòng cũng có một vài suy nghĩ.
Tôi cũng chỉ nghĩ là ngày Tết đang vui vẻ, gần gũi bạn bè, gia đình, đọc cái blog đó nó như ăn phải hạt sạn. Nhưng tôi sẽ không nhè ra đâu mà sẽ nuốt vào trong bụng đấy.
Mình sống trong môi trường này thì mình cũng phải làm quen dần đi nhưng phải giữ được thái độ của mình trước sau như một.
Tôi là một tiếng nói độc lập, mong rằng có thể tiếp tục đóng góp tốt hơn cho đời sống xã hội và phát triển của đất nước tôi.
Có thể Dương Giả sư không đọc "phần kết" luận án Đĩ học của Nghị khùng HHP:
Dương Trung Quốc do không quen nghiên cứu hàn lâm, nên tưởng nói về “đĩ” là chứng tỏ ta đây có trình độ “Trí” muốn nữ công dân – trong đó có các nữ nhân thuộc gia tộc Dương Trung Quốc – có quyền tự do sử dụng vốn tự có để kinh doanh phát triển ngành công nghiệp bán dâm, không ngờ đó lại là cái “Thấp Kiến” của phường vô hạnh vô đạo đức vô lại vô duyên, dễ đem lại danh xưng “Nhà Đĩ Học” bên cạnh “Nhà Sử Học”.
Còn nếu đã đọc mà vẫn chấp nhận nuốt, thì hạt sạn ông Giả sư tự nuốt phải to như "hạt" này.
Dư luận hiện đang quan tâm đến bài viết nói về "tứ đại ngu" của nhà sử học, đại biểu Quốc hội (ĐBQH) Dương Trung Quốc. PV Thanh Niên đã gặp ông Dương Trung Quốc để tìm hiểu quan điểm của ông về bài viết này.
Trả lờiXóa-Thưa ông, ông đã đọc trọn vẹn bài viết Dương Trung Quốc - Bốn điều sai năm cũ của người ký tên là Hoàng Hữu Phước chưa? Cảm xúc khi đọc bài viết đó của ông như thế nào?
Đây là một bài lấy từ blog cá nhân nên thực lòng tôi cũng không muốn bình luận làm gì. Tuy nhiên giữa ngày tết vui như thế này đọc thấy mất vui đi một tí.
Tinh thần là không có gì đáng để bình luận. Đây là vì Báo Thanh Niên hỏi nên tôi trả lời thôi.
-Trước đây, ông và ĐBQH Hoàng Hữu Phước đã bao giờ trao đổi trực tiếp về những quan điểm khác nhau mà ông Phước nêu trong bài chưa?
Cũng chỉ có một lần trao đổi liên quan đến thảo luận về luật Biểu tình thôi. Còn những việc anh ấy nêu lên, kể ra, đưa ra QH thảo luận thì cũng hay. Nhưng cũng chưa lần nào thấy anh Phước nêu ra cả.
-Góc nhìn lịch sử là cách chủ đạo ông dùng để tiếp cận các vấn đề. Từ góc nhìn này, ông đánh giá ra sao về bài viết của ông Hoàng Hữu Phước? Kiến thức lịch sử liệu đã chuẩn xác. Cách đặt vấn đề liệu đã khách quan, khoa học.
Tôi cũng không đánh giá làm gì cả. Tôi thấy không cần thiết phải đánh giá làm gì cả. Vì ngôn ngữ hình như khác nhau nên không thể trao đổi được.
Cấm các ĐBQH xúc phạm, thóa mạ lẫn nhau
Trao đổi với Thanh Niên chiều 15.2, Phó chủ tịch QH Uông Chu Lưu cho biết ông chưa có điều kiện tìm hiểu rõ thực hư sự việc ĐBQH Hoàng Hữu Phước viết trên blog cá nhân về ĐB Dương Trung Quốc, song theo quan điểm của ông Lưu, việc ĐBQH trao đổi mà lại có tính chất mạt sát nhau, xúc phạm nhau là hoàn toàn không nên. “Anh có thể phát biểu chính kiến quan điểm của anh với những lập luận, lý lẽ thuyết phục, có văn hóa, xây dựng nhưng không thể thóa mạ, xúc phạm nhau”, Phó chủ tịch QH nói.
Ông đồng thời cho biết, trong các nội quy của kỳ họp của QH, quy chế về hoạt động của ĐBQH cũng đều cấm các ĐBQH xúc phạm, thóa mạ lẫn nhau, không chỉ trong kỳ họp mà cả hoạt động của ĐB giữa hai kỳ họp. Tuy nhiên, hiện vẫn chưa có quy định chế tài xử lý hành vi này.
(Click tiêu đề xem toàn bài)
"Ông nghị Phước nên coi lại cách phán của mình, nói bậy quá.
Trả lờiXóaNgười có học thì nên cư xử có đạo đức hơn
Chớ nên kiếm chút tiếng tăm theo cách giựt tít và tạo xìcăngđan như giới showbiz làm gì
Chút ý kiến riêng cho ông,
Anonymous VN"
Xem ảnh
Những bài viết khác trên blog Emotino vẫn còn nguyên vẹn.
Ông Hoàng Hữu Phước là Đại biểu Quốc hội tại TP.HCM, do những phát ngôn chém gió ngày càng có dấu hiệu 'khùng nặng' nên ít có cơ quan truyền thông nào chịu đăng những phát biểu của ông nghị này. Chính vì vậy mà đại biểu Phước buộc lòng phải lên blog để diễn trò, mục đích gây tai tiếng để tạo tên tuổi.
Để giúp ông nhanh chóng trị liệu bệnh tâm thần. Ông đã được Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố Hồ Chí Minh giới thiệu ra ứng cử trong cuộc bầu cử Quốc hội Việt Nam khóa XIII, thuộc đơn vị bầu cử số 1 (gồm các quận 1, 3, 4) của thành phố. Trong chương trình hành động của mình, ông cam kết sau khi trúng cử sẽ tích cực chữa trị bệnh tâm thần của mình, tích cực thực hiện tốt vai trò Đại biểu Quốc hội tại địa phương, tích cực gần gũi, tiếp xúc, lắng nghe ý kiến, giải đáp các thắc mắc của cử tri; tham gia cùng cơ quan chức năng tiếp cận, ghi nhận sự việc, giải tỏa bức xúc của dân ngay khi xảy ra tập trung khiếu kiện đông người tại thành phố Hồ Chí Minh để bảo đảm tình hình an ninh trật tự. Trên bình diện quốc gia, ông cam kết sẽ tích cực đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí, quan liêu; đóng góp ý kiến xây dựng Nhà nước và chính quyền các cấp trong sạch, vững mạnh và hiện đại hóa quân đội. Kết quả, ông đã nhận được 52,49% số phiếu hợp lệ và trúng cử đại biểu quốc hội.
Trả lờiXóaNguồn: Vi-Wikipedia
Một bạn học cũ của ĐBQH Hoàng Hữu Phước lên tiếng sau vụ bê bối:
XóaHôm đó tui giờ còn nhớ như in, lúc đầu giờ chiều chỉ có tui và thằng Phước ở nhà, mọi người đi vắng hết. Hai thằng rủ nhau ra vườn bứt khế ăn chơi. Mọi bữa tui sẽ là thằng trèo lên bứt khế, còn đứa khác ở dưới đỡ những chùm khế tôi bứt được quăng xuống. Xong sẽ cùng nhau ăn. Bữa đó chỉ có hai thằng, thằng Phước xung phong trèo lên cây bứt trái, vì ở phía sát với góc rào đường Nguyễn Đình Chiểu chỗ ấy khế chín nhiều, toàn trái lớn vì ít người trèo và ít ai để ý. Thằng Phước đã thoăn thoắt trèo lên, một chốc nó đã leo gần đến ngọn, nơi mà có cành khế vươn ra rất nhiều khế chín nhưng ít người dám trèo ra để bứt. Bỗng rắc một cái, cả cái cành khế to cỡ cổ tay và thằng Phước rớt xuống. Đầu của thằng Phước cắm vào cái lu nước sát tường. Lúc ấy hai thằng chúng tôi còn nhỏ, chừng 9-10 tuổi, thấy thế tôi chạy lại thì thấy thằng Phước đang nằm miệng nó kêu ặc ặc, có lẽ vì sặc nước. Sơ quá không biết làm gì tôi chỉ biết la lớn và cầm hai chân thằng Phước lôi nó ra khỏi cái lu nước tiểu. Vừa hay chị ba tui về, bả chạy lại đỡ thằng Phước và goi xe đưa nó chạy tới bệnh viện. May sao Phước chỉ bị sặc và chấn thương ở đầu, bác sĩ xem xong tắm rửa và cho lưu lại để theo dõi chứ không cho về. Sau này mới nghe người lới bảo khi ấy Phước bị chấn thương sọ não thể nhẹ, vì từ khi ấy thằng Phước tính tình thay đổi, hay cáu gắt và trong xóm họ gọi là Phước "khùng".
Đó cũng chính là lý do vì sao thằng Phước sau này được xác định rằng có tiền sử bệnh thần kinh. Như hồ sơ do Bệnh Viện Tâm Thần TW2 Tỉnh Đồng Nai cấp bởi BS Trần văn Thành ngày 16/08/2000 và 6 lần vào các năm 2001-2003. Nó cũng chính là lý do vì sao lúc còn là sinh viên khoa Anh văn trường ĐH Tổng hợp TP. HCM hay có tật táy máy cầm nhầm đồ hay tiền bạc của bạn bè trong lớp. Kể cả việc lấy cắp sổ cantin nhu yếu phẩm của sinh viên trong lớp mua hàng đem ra bán ngoài chợ đen từng bị cảnh cáo toàn khoa. Hay sau này khi có vợ con thì Phước lúc ở nhà thường rất thô bạo, đánh đập chử mằng vợ con và thường hay lui tới xả stress tại các quán cà phê bí mật và đặc biệt hay đến hiệu hớt tóc thanh nữ Nga ở Bình Thạnh và trả tiền tip cho các em cave rất hào phóng!
Tui viết ra những điều trên chỉ nhằm giải bầy sự thực, hy vọng bà con thông cảm cho ông Phước vì những hành động chưa đúng là do bệnh tình chứ không phải lỗi của Phước. Tui cũng nghe họ bảo do bị bệnh khùng nên Phước không làm việc ở đâu được lâu, vì thích chê bai và nói năng tùm lum tà la mà không biết sợ hay kiêng nể ai. Và cũng là lý do các học viên là học trò của thằng Phước học xong, ra ngoài đời thường không ai nhận cả hoặc sẽ bị đuổi việc sau đó vì kiến thức quá tồi!
Sẽ có người hỏi vậy sao người bị bệnh khùng như thằng Phước lại trúng cử đại biểu Quốc hội? Cái này bản thân tui cũng không hiểu, chỉ nghe nói nó có dây với mấy ông lớn lắm ngoài Hà nội, người đã đưa nó vào Quốc hội. Có lần cách đây hồi nó mới trúng cử, tôi có hỏi nó trả lời rằng "Mấy ảnh bảo tui, chắc chắn sẽ trúng, vì ngoại Hà nội đã chỉ đạo là phiếu nào không bỏ cho tui (Phước) là bị đưa vào phiếu bất hợp lệ". Nghe vậy tui có hỏi lại vậy người ta không biết mày bị bệnh khùng sao? Phước trả lời rằng "Biết sao không biết. Họ bảo vì tui khùng nên họ mới chọn để cho dân thấy bọn không phải đảng viên trong Quốc hội chỉ là một lũ điên" và Phước còn bảo "Đưa tui về ứng cử ở cụm đơn vị bầu cử số 1: Quận 1, quận 3, quận 4 là nhằm tạo cho tui có uy tín cao". Và "dân bây giờ có biết gì đâu, ngu lắm"
Tui viết ra vì tui thương thằng Phước và để chiều ý má tôi. Mong mọi người hiểu và bỏ qua cho Phước. Xin đừng trách người điên, có trách thì xin trách mấy ổng ở ngoải kia kìa.
Sáu Diệu
Cụm 7 - 1027 Quốc lộ 1A, Phường Tân Chánh Hiệp - Quận 12 - TP HCM
Ghi chú:
Các dòng tin trên Vi-Wikipedia về bệnh tâm thần của HHP (như qua Sing chữa tâm thần 6 tháng...) đã bị xóa vào ngày 18/2
Trước sự phẫn nộ của dư luận, ngày hôm nay – 19/2/2013, ông Hoàng Hữu Phước cũng đã phải lên tiếng xin lỗi ĐBQH Dương Trung Quốc thông qua việc trả lời phỏng vấn với báo điện tử VietNamNet.
Trả lờiXóaViệc ông Phước xin lỗi ông Dương Trung Quốc là cần thiết và đáng hoan nghênh, nhưng với tư cách là một đại biểu quốc hội, ông vẫn thiếu một lời xin lỗi đối với nhân dân, nhất là với những cử tri đã bỏ phiếu cho ông làm đại biểu quốc hội vì những phát ngôn thiếu văn hóa, không xứng đáng với tư cách là đại biểu của dân.
Bao biện cho mình bằng cách vu cáo cho người khác
Đã không xin lỗi nhân dân, xin lỗi cử tri thì chớ, ông Phước lại tiếp tục mắc sai lầm rất nghiêm trọng là quy chụp những người đã lên tiếng phản đối bài viết vô văn hóa của ông, chụp chung cho họ cái mũ rất nguy hiểm là những kẻ không có thiện cảm với Nhà nước mình thể hiện trong phát ngôn sau đây của ông với VietNamNet:
“… Trong tình hình đất nước hiện nay, những kẻ xấu, các thế lực không thân thiện đang nhìn vào đất nước thì cái chuyện mình có trực ngôn, mình nêu lên, cũng như là cung cấp cho họ một cơ hội bằng vàng để họ có thể xúc xiểm QH, đại biểu QH Việt Nam. Rồi họ suy diễn tư cách của đại biểu như thế nào, môi trường QH như thế nào mà các đại biểu lại có những bức xúc không dám tranh luận ở trong nghị trường mà viết blog như thế.
Như vậy là mình tạo thời cơ cho những kẻ không có thiện cảm với Nhà nước mình. Họ có cái cớ tấn công cá nhân mình, tấn công tập thể mình đang sinh hoạt…”
Với tư cách cá nhân, nói như vậy là một sự vu cáo, gắp lửa bỏ tay người, còn với tư cách là một đại biểu quốc hội thì đó còn là một sai lầm nghiêm trọng về chính trị của ông Phước khi ông nói xấu những người mà mình đang đại diện, trong đó có những người đã bầu cho mình.
Vì vậy, ông Phước nên có lời xin lỗi nhân dân, trước hết là các cử tri tại TP HCM đã bầu cho ông.
“Nghị khùng” - Đó là cách gọi thể hiện sự dè bỉu của nhiều người đối với một ông đại biểu Quốc hội khi ông này bất thần dùng những lời lẽ hết sức kinh dị, quái dị và không hề bình dị để viết bài đăng blog nhằm phê phán, “tranh và luận” về các ý kiến của một đại biểu khác mà ông cho là “đại ngu” - hơn nữa lại tụ hội đến “tứ đại ngu”.
Trả lờiXóaTrong nghị trường từ trước đã có những “biệt danh” gán cho các ông nghị với hàm ý xấu. Thời Pháp thuộc, dân ta đẻ ra khái niệm “nghị gật” để chỉ những ông nghị làm tay sai cho thực dân Pháp. Họ chỉ làm có một việc là gật đầu tán thành các chính sách của thực dân. Sau này, với những ông nghị vào Quốc hội chỉ để vỗ tay, biểu quyết… thì người dân cũng “ưu ái” gọi họ là “nghị gật”. Nhưng đến “nghị khùng” thì kinh khủng thật!
Từ những lời lẽ, từ ngữ kiểu hàng tôm hàng cá, ở tầm văn hóa dưới thắt lưng trong bài viết công kích đại biểu khác của ông nghị kia, người ta chợt giật mình: Đại biểu Quốc hội mà hành xử như vậy thì có còn xứng đáng là đại biểu? Đại biểu mà không giữ được sự tôn trọng của người dân thì sao? Cử tri TP.HCM còn có thể để một ông nghị như vậy đại diện cho ý chí, nguyện vọng của mình?
Của đáng tội, ông nghị kia chắc cũng chẳng ngờ đến chuyện bị người dân gắn cho cái “mác khủng” đến thế. Điều đáng suy nghĩ là cái hỗn danh này khi được gắn với tên tuổi của một đại biểu của TP.HCM thì nó không chỉ làm xấu hình ảnh của mỗi mình ông, mà nó còn làm cử tri TP.HCM phần nào cũng… xấu mặt. “Tôi thực sự lấy làm buồn cho cử tri TP.HCM. Một thành phố phát triển hàng đầu, nơi tập trung rất nhiều nhân tài, đòi hỏi đại biểu của mình phải như thế nào? Điều này đối với cử tri cả nước cũng là một sự kiện đáng buồn” - GS Nguyễn Minh Thuyết nói (Infonet, ngày 19-2).
Theo Điều 56 của Luật Tổ chức Quốc hội 2002, khi đại biểu Quốc hội không còn xứng đáng với sự tín nhiệm của nhân dân thì tùy mức độ phạm sai lầm mà bị Quốc hội hoặc cử tri bãi nhiệm. Tuy nhiên, Trưởng ban Công tác đại biểu của UBTV QH Nguyễn Thị Nương khẳng định: “Để mà bãi nhiệm một đại biểu không phải nói một cái là bãi được” (Đất Việt, ngày 20-2). Bãi nhiệm cũng khó, từ nhiệm thì đương sự đã nói không, vậy cử tri TP.HCM biết làm gì để giữ gìn thanh danh của mình đây?
HOÀNG MẠNH HÀ/BÁO PHÁP LUẬT TP