Thôi xong, miễn xì gà |
Le Figaro có bài viết «Buổi hoàng hôn của tư tưởng Castro tại Cuba». Bài viết cho thấy, 3 năm sau khi Fidel Castro ra đi, các lãnh đạo lịch sử của cách mạng cũng lần lượt qua đời, ảnh hưởng (của Cuba) trong vùng giảm đi.
Bài báo mở đầu bằng câu hỏi «Những đứa con của cách mạng đã quên Fidel Castro chăng?»Năm nay, khi La Habana kỷ niệm 3 năm ngày mất của vị lãnh tụ vĩ đại (25/11/2016), «những hoạt động tưởng nhớ đến người cha đẻ của Chủ Nghĩa Xã Hội Cuba diễn ra rất thưa thớt. Báo chí chính thức chỉ nhắc đến những hoạt động tưởng nhớ trong các trường học hay trong giới y tế đang làm nhiệm vụ ở Venezuela và người ta nhắc đến những thời khắc kỷ niệm mà rất ít nói về những cống hiến».
Ký vào đây cam kết không cộng sản; không xã nghĩa, không cách mạng gì sất !!! |
Tờ báo nhận xét: «Thời đại con người đó ngự trị như chủ nhân của đất nước dường như đã lùi xa. Chỉ còn lại những tấm áp phích vàng úa theo thời gian của Fidel trong các tòa nhà chính phủ của Cuba, không có gì là phô trương.»
Bài báo cho biết, mặc dù giờ đây, «Fidel vẫn được đông đảo dân chúng kính trọng, nhưng không còn ai sợ hãi khi nhắc đến tên ông». Fidel Castro chết đi, nhưng không có nghĩa là tư tưởng Castro cũng mất theo. Đa số các lãnh tụ lịch sử của cuộc cách mạng cũng đều ở tuổi gần đất xa trời. Nhiều người cũng đã lần lượt ra đi theo ông.
Thế hệ chính trị còn lại bây giờ, tuy là những người được lựa chọn để kế tục sự nghiệp của Fidel Castro, nhưng phần đông họ muốn đất nước có được nhiều đồng đô la hay euro hơn là những bài diễn văn tràng giang đại hải về hệ tư tưởng.
Một dấu hiệu mà tác giả bài viết nhận thấy là, khác với cách đây 5-6 năm, ở Cuba giờ đây ra đường không còn thấy ai gọi nhau bằng «đồng chí» nữa. Tinh thần quốc tế của Castro cũng chìm xuống. Ở châu Mỹ Latinh, các chính phủ cánh tả từng chịu ảnh hưởng của Cuba cũng lần lượt tan rã hay lâm vào khủng hoảng, từ Bolivia, Nicaragua cho đến Venezuela. RFI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét