|
Người Venezuela nổi giận và gã độc tài chây lỳ |
Cùng với thời gian, ngôn từ đánh mất đi ý nghĩa của nó. Những từ như tự do, dân chủ, nhân quyền, hiệp thông, thường xuyên được chúng ta nói, nhưng ý nghĩa của chúng thì cứ suy yếu dần. Chúng ta thường quen nói quá nhiều hoặc quá ít rằng ý nghĩa của từ giảm giá theo thời gian, ngôn từ trở thành một loại vỏ bọc.Nhưng sự kiện xảy ra, đột nhiên hoàn cảnh xã hội và chính trị ban cho ngôn từ nội dung mới và sự thật mới, chúng có ý nghĩa mới và một lần nữa làm sống lại và thể hiện tình cảm của cả một dân tộc.
Đây là điều tôi đang chứng kiến ở Venezuela, khi ngồi nghe những bài phát biểu của các nhà lãnh đạo phe đối lập và sinh viên. Những con người bình thường, cả đàn ông lẫn đàn bà, những người trước đây chưa bao giờ quan tâm tới chính trị, nhưng bây giờ họ sẵn sàng bỏ lại công việc, sẵn sàng hi sinh sự thanh thản, quyền tự do và thậm chí là cả cuộc đời của họ để đánh thức và vận động những người có tư tưởng dân chủ xông lên đấu tranh với chế độ độc tài toàn trị, nhằm ngăn chặn sự hỗn loạn kinh tế và sự sụp đổ hoàn toàn của đất nước.