Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

Venezuela: Tổng thống phát điên?

Ngày 14/05/2016 tổng thống Venezuela ban hành tình trạng khẩn cấp trong vòng ba tháng để đối phó với khủng hoảng kinh tế. Tuy nhiên, theo đối lập, tổng thống cánh tả đã bị khủng hoảng tinh thần. Cùng lúc với tình trạng khẩn cấp, tổng thống Maduro ra lệnh tịch biên các công ty mà ông cho là «do bọn tư sản làm tê liệt» và bắt bỏ tù các doanh nghiệp bị tố cáo «phá hoại đất nước». Chưa hết, tổng thống ra lệnh vào ngày 21/05/2016 sẽ tổ chức tập trận phối hợp quân đội, dân quân và nhân dân mà ông gọi là để «đề phòng mọi tình huống».
Biểu tình chống Tổng thống Nicolas Maduro ở Caracas ngày 11 tháng 5 năm 2016
Tổng thống bị khủng hoảng tinh thần, tự đặt mình vào thế vi phạm Hiến pháp. Tổng thống tuyệt vọng vì càng ngày càng có đông người ký kiến nghị trưng cầu dân ý truất phế. Hiện chỉ còn thiếu 200.000 chữ ký để cho đủ 2 triệu.
Theo kết quả thăm dò, 70% dân chúng Venezuela muốn ông Maduro phải ra đi chậm lắm là vào cuối năm nay. Lạm phát tại nước châu Mỹ La tinh này tăng với tỷ lệ chóng mặt. Vật giá leo thang hơn 180% trong năm 2015. Theo Washington, tình báo Mỹ thẩm định tổng thống Maduro sẽ bị dân chúng lật đổ trong năm 2016./Bài gốc
Bài cũ:
Venezuela kiệt quệ vì kẻ bất tài

3 nhận xét:

  1. Tổng thống Venezuela sợ bị lật đổ sau khi nền kinh tế bị lao dốc.
    Trong năm 2015, số người chết vì bạo động xã hội ở Venezuela cao gấp 4 lần số người dân Afghanistan chết vì chiến tranh, cho thấy xã hội quốc gia Châu Mỹ La Tinh này đang bị xâu xé ra sao vì khó khăn chính trị kinh tế nhiều mặt.

    Trong tình hình đó, nhà độc tài Nicolas Maduro vẫn duy trì bộ máy chiến tranh đồ sộ, cho tập trận ồ ạt nhằm ‘chống lại các thế lực thù địch mà ông ta cho là đang lăm le lật đổ.

    Giới chính trị đối lập của Venezuela hôm thứ năm 2/6 cho hay họ đang đợi một quyết định quan trọng là liệu họ có thể tiến hành chuyện truất quyền đối với Tổng Thống Nicolas Maduro hay không.

    Họ chỉ trích ông Maduro là thủ pham chính gây ra tình trạng kinh tế lao xuống dốc như hiện nay của Venezuela. Hội Đồng CNE của Venezuela sẽ công bố quyết định liệu họ có chấp nhận đơn xin truất quyền ông Maduro hay không.

    Được biết giới chính trị đối lập đã thu thập được 1.85 triệu chữ ký trong thỉnh nguyện thư đòi truất quyền ông Maduro, nhiều người trong đảng PSUV của ông Maduro cho là ít nhất có 10,000 chữ ký là ‘làm giả’, nhưng so với khoảng 197,000 chữ ký lúc ban đầu, số người bất mãn chính phủ ông Maduro đã gia tăng mạnh mẽ.

    Đảng đối lập MUD từng cam kết sẽ làm cho bằng được việc bãi nhiệm ông Maduro trước khi thời hạn làm việc của ông chấm dứt vào năm 2019. Phó Chủ tịch Quốc Hội Venezuela là Enrique Marquez cảnh báo nếu không cho trưng cầu dân ý, không khí chính trị của Venezuela càng thêm căng thẳng.

    Trả lờiXóa
  2. Bi kịch hiện nay ở Venezuela, đỉnh điểm là tình trạng thiếu thực phẩm, tội phạm tăng cao và sụp đổ năng lượng, là ví dụ mới nhất về lý do tại sao nền kinh tế kế hoạch tập trung không hoạt động được, và nó cũng không khác mấy so với chế độ độc tài.

    Tại đất nước Nam Mỹ này, thậm chí các dịch vụ và sản phẩm cơ bản nhất đang trở nên khó tiếp cận. Đó là hậu quả từ chủ nghĩa bè phái, can thiệp [từ chính phủ], và chính sách kiểm soát giá cả. Chính phủ hiện chỉ làm việc chỉ hai ngày trong một tuần nhằm giảm tầng suất bị cắt điện liên tục. Tỷ lệ lạm phát tại đây hiện cao nhất trên thế giới: giới chuyên gia dự kiến lạm phát sẽ ở mức 720% vào cuối năm 2016.

    Vâng, bạn vẫn có thể đi ăn McDonalds tại Venezuela – nhưng bạn phải sẵn sàng chi trả khoảng 130 USD cho một phần khoai tây chiên. Và bạn sẽ phải tận hưởng phần khoai tây chiên mà không có một lon nước Coke vì tập đoàn McDonalds đã ngưng sản xuất trong nước ngọt tại đây do thiếu đường.

    Một điều khác cần chú ý là hậu quả bi thảm hơn của sự ảo tưởng về ý thức hệ của Hugo Chavez và người kế nhiệm ông, Tổng thống Nicolás Maduro, là sự mất mát về sinh mạng tại Venezuela.

    Thủ phủ Caracas hiện nay có tỷ lệ giết người cao nhất trên thế giới, khoảng 120 người cho mỗi 100.000 cư dân vào năm 2015. Điều này đồng nghĩa với việc bạn có thể đi bộ trên đường phố tại thủ đô Kabul [Afghanistan] mà vẫn an toàn hơn ở Caracas.
    Các tình tiết này mang đếu nhiều hậu quả nghiêm trọng đối với những thành phần cư dân nghèo. Trẻ em đang chết vì thiếu các loại thuốc cơ bản, điện, và các thiết bị chức năng giúp trợ bé sơ sinh.

    Bi thảm hơn, Tổng thống Maduro đã trả lời về vấn đề này như một trò hề: “Tôi không tin rằng bất cứ nơi nào khác trên thế giới, ngoại trừ ở Cuba, lại tồn tại một hệ thống y tế tốt hơn như tại Venezuela.”

    Trong khi tin này bằng cách nào đó gây ngạc nhiên cho những người tin tưởng vào chủ nghĩa xã hội, nhưng những bất ổn tại Venezuela đã được dự đoán từ trước.
    Nhìn vào chỉ số tự do kinh tế do Heritage Foundation công bố, tình hình ở Venezuela bắt đầu xấu đi ngay sau khi Chávez lên nắm quyền soát đất nước gần hai thập kỷ trước.

    Trong thời gian đó, điểm số của Venezuela đã giảm nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào khác trên thế giới, từ 59,8 xuống còn 33,7. Maduro, người trở thành tổng thống sau khi Chávez qua đời năm 2013, đã đi xa hơn trên con đường độc tài.

    Cựu thị trưởng thủ phủ Caracas, Antonio Ledezma, và lãnh đạo đối lập Leopoldo López, bị giam vào tù vì các lý do chính trị. Hiện nay, Venezuela có số tù nhân chính trị nhiều hơn cả Cuba.

    Mô hình kinh tế “Chavismo” không phải là điều gì đó quá tinh tế. Venezuela sở hữu trữ lượng dầu mỏ lớn nhất thế giới, và nước này cũng là một trong 10 nước xuất khẩu dầu hàng đầu. Mô hình “chủ nghĩa xã hội thế kỷ 21” bao gồm chi tiêu số tiền này [từ việc bán dầu] với các chương trình xã hội chủ nghĩa dân túy và không bền vững giữa lúc không tôn trọng quyền sở hữu và bỏ qua cơ sở chính sách hạ tầng của đất nước.

    Và bây giờ giá dầu thụt xuống thì Venezuela đã không còn tiền để chi tiêu. Chế độ Maduro cũng đang mất dần sự ủng hộ của các nước láng giềng lân cận.
    (Click tiêu đề xem toàn bài)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bọn hắn lạc mất nhau đã lâu lắm, mỗi đứa mỗi đường, thổn thức yêu thương, ngút ngàn mong nhớ. Bọn hắn gọi tên nhau hết ngày này sang ngày khác, hết đêm này sang đêm khác, như ve kêu mùa hạ, mưa đổ mùa đông.

      "Lú ơi!

      Ðó, bọn hắn lại gọi nhau đó. Tiếng gọi như mũi khoan làm thủng lỗ chỗ trên mặt đường nhựa, trên các bức tường xám ngoét.

      "Lú ơi!

      Ban đầu không ai thèm để ý. Cuộc mưu sinh vĩ đại đã cuốn loài người đi mãi về phía trước, bỏ lại cả những âm thanh rạo rực và ai oán, như đoàn tàu đi bỏ lại sương khói phía sau đuôi.

      "Lú ơi!

      Tiếng kêu khắc khoải của bọn hắn rồi cũng làm một số người chú ý. Một số người ăn mặc trang nghiêm đứng chặn đường bọn hắn, hạch hỏi:

      "Chúng mày gọi ai đấy?”

      "Tôi gọi bạn tôi!” Hắn ưỡn ngực ra dõng dạc trả lời.

      "Không ai có tên như vậy hết. Im đi!”

      Nhưng bọn hắn không chịu im, vì nếu im lặng thì sẽ lạc mất nhau mãi mãi, mà bọn hắn sinh ra trên đời này để làm gì, nếu như không cất tiếng gọi tìm nhau?

      "Lú ơi!

      "Lú hỡi!

      "Lú à!

      Bị bọn trang nghiêm chắn mất đường, bọn hắn phải đi giật lùi, vừa giật lùi vừa gọi, gọi trong nước mắt, gọi trong nụ cười, gọi trong im lặng, như một bọn khùng...

      Ði giật lùi quả không dễ chút nào, nhưng bọn hắn vẫn hết sức cố gắng. Tuy nhiên, đến một quãng nào đó, lại có bọn người ăn mặc nghiêm trang đứng chặn đường:

      "Chúng mày gọi ai đấy?”

      "Tôi gọi bạn tôi!”

      "Không ai có tên như vậy hết. Về đi! Giải tán đi!”

      Ði tới bị chặn, đi giật lùi vẫn bị chặn, bọn hắn đi vòng quanh. Trò rồng rắn lên mây thì bọn hắn biết chơi từ nhỏ.

      "Lú ơi!

      "Lú à!

      Giọng bọn hắn đã khàn đặc, nghe như những tiếng mèo gào trong đêm vắng. Không có tiếng đáp lại. Chắc đã khuya lắm, bọn hắn ngồi xuống giữa trời đêm, tiếp tục gọi trong giấc ngủ mỏi mệt. Bọn người ăn mặc nghiêm trang cũng đứng ngủ vây quanh. Thình lình trong bọn họ, có kẻ đang ngủ đứng, cũng giật mình gào toáng lên:

      "Lú ơi!

      Trong cơn kinh động bất ngờ, bọn người nghiêm trang đột nhiên bừng tỉnh, bỏ công việc canh gác của mình, kéo nhau đi trong đêm, miệng rền rĩ liên hồi gọi tên ai đó mà không biết là ai. Thế là đoàn người mỗi lúc một đông lên thêm, miệng không thôi gọi tên người, như con gọi cha, như chồng gọi vợ:

      "Lú ơi!

      Nhưng không ai trả lời, vì rút cục, có lẽ, không ai có cái tên lạ lùng như vậy.
      NGUYỄN VĂN THIỆN

      Xóa

Best Blogger TipsBest Blogger Tips