Võ Viết Thanh - 2008 |
Theo ông Võ
Viết Thanh, ngày 23-6-1991, khi đại biểu đã được triệu tập
về Hà Nội: “Trước phiên họp cuối cùng của Hội nghị trù
bị, Hồng Hà, Chánh Văn phòng Trung ương đưa tôi miếng giấy,
ghi: ‘Đề nghị đồng chí Võ Viết Thanh đến giờ giải lao ra
gặp Bộ Chính trị và Ban Bí thư có việc riêng’.
Tôi tới phòng làm việc của Đoàn Chủ tịch Đại hội, thấy Võ Chí Công, Nguyễn Đức Tâm, Đoàn Khuê, Nguyễn Quyết, Nguyễn Thanh Bình đang chờ.
Tôi tới phòng làm việc của Đoàn Chủ tịch Đại hội, thấy Võ Chí Công, Nguyễn Đức Tâm, Đoàn Khuê, Nguyễn Quyết, Nguyễn Thanh Bình đang chờ.
Mặt Đoàn
Khuê hằm hằm, Võ Chí Công và Nguyễn Đức Tâm nói ngắn gọn: ‘Chúng tôi thay mặt Bộ Chính
trị, Ban Bí thư, báo đồng chí hai nội dung. Trước hết,
xin chuyển tới đồng chí nhận xét của Bộ Chính trị: Đồng
chí là một cán bộ cao cấp còn trẻ, công tác tốt, rất có triển vọng,
nhưng rất tiếc, chúng tôi vừa nhận được một số báo cáo tố
cáo đồng chí hai việc: Một, ngay sau giải phóng, đồng
chí có cho bắt hai cán bộ tình báo của Bộ Quốc phòng và từ
đó hai cán bộ này mất tích; hai, cái chết của cha mẹ đồng
chí là bị ta trừ gian, chứ không phải do địch giết. Vì vậy,
chúng tôi đành phải rút đồng chí ra khỏi danh sách tái cử
vào Trung ương khóa VII”.
Ông Võ Viết Thanh nói: “Tôi hết sức bất ngờ. Khi nghe xúc phạm đến ba má tôi thì tôi không còn kiềm chế được. Trong cặp tôi lúc đó có một khẩu súng ngắn, tôi đã định kéo khóa, rút súng ra bắn chết cả ba ông rồi tự sát.
Nhưng, tình hình lúc đó,
nếu tôi làm thế là tan Đại hội. Tôi cố nuốt cơn tức giận”.
Cho dù giữ mình để bảo vệ Đại hội, tương lai chính trị của
ông Thanh đã coi như khép lại. Ông Võ Viết Thanh nói:
“Nếu tôi cứ nghe lời khuyên, kết luận giống như bản báo cáo
của Nguyễn Đức Tâm, thì tôi sẽ được thăng chức, đề bạt
nhưng rồi tôi lại phải dấn vào bước thứ hai là ra lệnh bắt
oan Tướng Trà và Tướng Giáp. Làm thế, thì lương tâm sẽ
giết dần, giết mòn tôi”Huy Đức/Bên Thắng Cuộc
– Tập II – Chương XV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét