Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

Chờ xem Lọ đại vương "nạo xương trị độc"

Báo chí Trung Quốc và thế giới đang bình luận rôm rả về việc Bộ Chính trị Đảng CS Trung Quốc đưa chủ trương sửa đổi hiến pháp, sửa đổi cái quy định Chủ tịch nước chỉ được đảm nhiệm trong 2 khóa, 10 năm…
Với cái thể chế độc tài toàn trị kiểu Trung Quốc, việc đưa ra Đại hội đại biểu nhân dân (Quốc hội) để biểu quyết chắc chắn chỉ là hình thức và sự thông qua là điều không bàn cãi. Có điều, khi nắm được bảo bối này rồi, liệu Tập Cận Bình có thể cai trị, đè đầu cưỡi cổ 1,3 tỷ dân Trung Quốc như Tần Thủy Hoàng, như Hán Vũ Đế, như Chu Nguyên Chương, như Mao Trạch Đông được không? Chúng ta sẽ chờ xem…
Khi Lưu Bị tìm đến lều tranh của Gia Cát Lượng để mời ông này ra phò tá, câu đầu tiên mà Gia Cát Lượng đặt ra với Lưu Bị: Xin cho biết chí của tướng quân? Nếu chúng ta đọc cái Báo cáo chính trị do ông Tập Cận Bình đọc tại Đại hội Đảng CS Trung Quốc lần thứ XIX sẽ hiểu được cái chí và tương lai chính trị của “vương triều” Tập Cận Bình thể hiện trong báo cáo này.
Đó là một bản báo cáo mà nếu qua đó để tìm hiểu “cái chí” của “ vương triều Tập Cận Bình” thì thấy trong đó không hàm chứa một chút trữ lượng chất xám, khoa học nào của chế tài kinh bang tế thế của khoa học đương đại?Bản báo cáo được Tập Cận Bình đọc tới ba tiếng rưỡi đồng hồ ấy chỉ chứng minh được một điều: Đại ca Tập chỉ thi thố “cái sức mạnh trâu bò”, cơ bắp… đọc được liền một hơi mà không hết hơi với một người ngoài tuổi 60?
Ở đây rất có thể, để đọc được một báo cáo tràng giang đại hải, lủng củng, đầy những mâu thuẫn nội dung văn bản và những luận điểm tù mù, vô bổ, đại ngôn, trống rỗng ông đã dùng một loại doping gì đó cổ truyền của Trung Quốc…Trong khi đó người Trung Quốc, văn hóa, văn minh Trung Quốc vẫn bổi tiếng bởi sự thâm thúy, thâm nho, nói và viết một nhưng hiểu ra hàng trăm, hàng ngàn nghĩa…
Cái quyết chí nổi bật được thể hiện trong cái báo cáo ba tiếng rưỡi đồng hồ, đó là việc thiết lập, xây dựng và bảo vệ cái gọi là “Chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc” mà Tập hạt nhân là chủ soái ấy bằng cái ý chí “Nạo xương trị độc”…
“Nạo xương trị độc” là một điển tích được Tập Cận Bình viện dẫn từ Tam Quốc diễn nghĩa từ câu chuyện Quan Vũ bị Tào Nhân bắn trọng thương bằng một mũi tên tẩm thuốc độc.
Để chạy chữa được vết thương, với điều kiện gây tê hạn chế của y học Trung Hoa cổ đại, cho dù người được mời chữa cho Quan Vũ là danh y Hoa Đà, đây quả là một thử thách khắc nghiệt với thầy thuốc và bệnh nhân. Hoa Đà đề nghị dùng thừng trói lại để nạo xương bị nhiễm độc, nhưng Quan Vũ không nghe, ông ngồi thản nhiên đánh cờ với bộ tướng và để mặc cho Hoa Đà cứ tự nhiên lấy dao nạo chất độc đã ngấm vào xương…
Đó là cách chữa trị độc tố bằng ý chí của võ tướng Quan Vũ, không ai có thể áp dụng trong thế kỷ XXI. Cách chữa trị đó được sử sách Trung Quốc đúc kết thành điển tích và được nhắc lại trong Báo cáo chính trị tại Đại hội Đảng CS Trung Quốc lần thứ XIX do ông Tập đọc.
Như vậy, cái chí của Tập Cận Bình bất quá cũng là cái chí của một võ quan, võ biền, thể hiện, bộc lộ sự cường tráng của cơ bắp. Trong khi đó để dành được thiên hạ, phải đạp đổ được những tập đoàn quân phiệt khác thì “thiên tử” phải có cái tài ẩn nhẫn chờ thời, giả ngu giả ốm như Tư Mã Ý… Kết cục cuộc đời bi thảm của Quan Vũ, bị bắt và chịu cái chết không toàn thây; một điều đại kỵ với 1 kẻ vẫn coi thiên hạ bằng nửa con mắt. Cả gia quyến của Quan Vũ sau này cũng đã bị Bàng Minh, con của Bàng Đức báo thù giết sạch…
Cái chí của Tập Đại Ca giỏi lắm cũng chỉ bằng Quan Vũ, còn lâu trí tuệ, cái chí, tài kinh bang tế thế, mưu lược trị quốc an dân có thể so được với Tần Thủy Hoàng, Hán Vũ Đế, Chu Nguyên Chương, Càn Long, Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình?
Trên thế giới, kể cả tại đất nước Trung Hoa, lịch sử đông tây kim cổ đã chứng minh: Sự độc tài, toàn trị không bao giờ là thể chế tạo lập sự phát triển bền vững mà đó là thể chế kiềm tỏa, làm băng hoại mọi nguồn lực và sức sống của tự nhiên, xã hội!
Để xem ông Tập Cận Bình sẽ đè đầu cưỡi cổ được 1,3 tỷ dân Trung Quốc đã trưởng thành trong thế kỷ XXI được bao lâu, khi “cái chí” của ông không hơn võ tướng Quan Vũ thời Tam Quốc!
Người viết bài này đồ rằng: Tập Cận Bình sẽ là nhân tố gây bất ổn không chỉ với khu vực Châu Á-Thái Bình Dương và ngay với đất nước Trung Hoa, với dân tộc Trung Hoa trong thời gian ông trị nhậm!
PHẠM VIẾT ĐÀO -
Bài gốc
Bài cũ:
-Văn Lọ phiếm đàm
-Mao chủ xị phiên bản 2.0

1 nhận xét:

  1. Trong việc mà Tập Cận Bình muốn xoá quy định Chủ tịch nước chỉ tại vị tối đa 2 nhiệm kỳ trong Hiến pháp, rõ ràng đây là câu chuyện của Đảng cộng sản, vì rằng họ là lực lượng lãnh đạo toàn diện nhà nước và xã hội (đã tự đề xuất kiến nghị này), nhưng lại không do nhân dân quyết định thành lập hay chi phối được đến sự tồn vong hoặc thay thế được nó.

    Cho nên có thể thấy rõ, đảng cộng sản thực tế là một tổ chức siêu quyền lực không thông qua ý chí của nhân dân, tự nó định đoạt cả số phận của Hiến pháp. Và cũng lại trớ trêu thay, trong Hiến pháp những nước độc tài toàn trị như Trung Quốc, không có cơ chế để bảo vệ Hiến pháp. Vậy nên quyền lực của nhân dân là một thứ không thuộc về bộ máy nhà nước/chính quyền.

    Đảng cộng sản có thể ngồi chễm trệ ngay lời nói đầu của Hiến pháp, lại tự trao cho mình quyền kiểm soát mọi thứ trên bề mặt lãnh thổ mà nó có chủ quyền. Nhân dân trong nhà nước Trung Quốc không phải là người làm chủ đất nước, ngược lại, họ mang thân phận của những người bị cai trị một cách tàn khốc, bị tước đoạt quyền tự do, quyền con người và kể cả sinh mạng bất kể lúc nào khi (những) kẻ cầm quyền muốn.

    Cũng giống như Hitler, ông ta thông qua Đảng Quốc Xã leo dần lên vị trí lãnh đạo tối cao, sau đó dùng quyền lực và những thủ đoạn man rợ nhất để biến quốc hội trở thành sân chơi của riêng Hitler, sau đó cải chính Hiến pháp, ban hành đạo luật mới mà trao mọi quyền lực về cho Hitler toàn quyền lũng đoạn. Và nó hình thành nên chủ nghĩa phát xít gây ra cuộc chiến tranh thế giới ác nghiệt và đầy chết chóc vào giữa thế kỷ trước.

    Vậy ông ta có giỏi gì ngoài việc tự tiếm quyền của nhân dân thông qua đảng cộng sản độc tài và độc quyền, dùng bạo lực để cai trị và duy trì quyền lực theo ý chí hắn ta?

    Kẻ nịnh bợ trong bài báo này thực sự là một kẻ vừa ngu dốt vừa lưu manh và cũng vừa là kẻ với tư tưởng phản bội nhân dân, khi ca ngợi tên độc tài mà còn với chủ trương bành trướng lãnh thổ bất chấp luật pháp và dư luận quốc tế, đang đe doạ và xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền của Việt Nam trên biển đông suốt nhiều năm qua.
    LUÂN LÊ

    Trả lờiXóa

Best Blogger TipsBest Blogger Tips