Thứ Tư, 4 tháng 11, 2015

Nhiệt liệt... NÔ XI


4 nhận xét:

  1. Nhiều ngày nay, tin tức cho thấy nhân dân Việt Nam không chào đón Tập. Hàng triệu người chắc vẫn còn y nguyên nỗi đau Hoàng Sa, cuộc chiến 1979, xâm lược đảo Gạc Ma, cắm giàn khoan vào lãnh hải, bắt cóc và đâm giết ngư dân… Theo tổng kết của báo Lao Động, mỗi tháng có 4 tàu cá và hơn 50 ngư dân bị tàu Trung Quốc cố ý tấn công. Thật khó mà đưa tay chào đón họ Tập lúc này mà không cảm thấy hổ thẹn vì là con dân Việt.

    Rõ ràng, Tập Cận Bình không đến để gặp nhân dân Việt Nam – người chủ đất nước – như đảng cộng sản Việt Nam vẫn tuyên bố. Lời mời của đảng cộng sản Việt Nam với Tập Cận Bình lúc này, trở thành riêng tư và mới thật cô đơn làm sao. Quả là đang có rất nhiều khác biệt về “ý đảng – lòng dân” trong việc đối diện với kẻ xâm lược vào lúc này.

    Sự xuất hiện của họ Tập chỉ có một giá trị: khiến cho những người Việt yêu nước mình tập hợp lại, gần nhau hơn, lớn mạnh hơn, và khác biệt hơn.
    TUẤN KHANH

    Trả lờiXóa
  2. Việc ông Tập Cận Bình sang Việt Nam có lẽ sẽ không ầm ĩ như thế nếu không có vụ khu trục hạm Lassen tuần tra trong vùng biển mà Trung Quốc bồi đắp trái phép. Tập sang Việt Nam trước đại hội Đảng cũng là điều lập lại như từ hơn hai mươi năm qua Bắc Kinh vẫn làm: xác định vị thế chiến lược của Trung Quốc ngay tại tâm điểm quyền lực: Ban chấp hành Trung ương đảng Việt Nam.

    Nhưng lần này thì khác, ông sang Hà Nội để mang thông điệp tới cho Việt Nam: Trường Sa, Hoàng Sa là của Trung Quốc. Và thông điệp ấy sẽ được đọc trước Quốc hội Việt Nam như báo chí Việt Nam loan tin hai ngày trước đây.

    Ông Tập Cận Bình đã từng tuyên bố điều này trước mặt Tổng thống Barak Obama của Mỹ rằng Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc từ thời cổ đại. Ông Obama ngẩn ngơ vì nó đâu phải chuyện của nước Mỹ mà phải biết ngày nào Trung Quốc nó chiếm Biển Đông? Rất lịch sự, Tổng thống Mỹ nhắc nhở ông Tập: Hoa Kỳ không can thiệp vào các tranh chấp và không đứng về nước nào, Hoa Kỳ quan tâm vấn đề tự do hàng hải và đường hàng không (vì vậy Bắc Kinh không nên tự cho mình là có quyền khống chế toàn bộ khu vực).

    Nhưng khác với Mỹ, Việt Nam biết rõ ông Tập nói láo. Hà Nội luôn tuyên bố Việt Nam có đầy đủ minh chứng về chủ quyền của mình tại Hoàng Sa, Trường Sa. Không những có giấy tờ mà còn có máu nữa. Những giọt máu đổ ra đỏ thẫm cả một vùng biển rộng lớn. Đổ ra từ trước Hội nghị Thành Đô đã đành, bây giờ vẫn tiếp tục đổ. Không phải máu lính, máu bộ đội mà là máu ngư dân, những tấm lưng trần vấy máu Hoàng Sa vẫn sờ sờ ra đó và Bộ Ngoại giao đâu cần phải tìm kiếm gì xa xôi.

    Hà Nội cho mình là khôn ngoan hơn khi công khai mời người cướp phá đất nước Việt Nam ra trước Quốc Hội để trả lời những điều mà Bắc Kinh đã làm trong bao nhiêu năm qua trên chủ quyền “không thể tranh cãi” của Việt Nam. Hà Nội tin rằng mối tình hữu nghị giữa hai Đảng sẽ khiến Tập Cận Bình nói tốt hơn ở những nơi khác. Trước gần 500 cái đầu “sành sõi” của các đại biểu không lẽ họ Tập dám vọng động hay sao?

    Giấc mơ này sắp thành hiện thực vì chỉ còn vài ngày nữa thôi thì Chủ tịch Tập Cận Bình sẽ cho nhân dân Việt Nam thấy sự thông minh, vĩ đại của Đảng ta. Lúc đó từ trên chiếc bục của Quốc Hội, Tập Cận Bình sẽ có bài phát biểu đậm tình hai nước anh em vả thế lực phản động sẽ không còn cơ hội chống phá nữa.

    Trên lý thuyết thì như vậy nhưng thực tế e rằng Đảng Cộng sản Việt Nam đã tính sai một nước cờ, từ một nước cờ thôi, cả bàn cờ có thể sẽ bị xóa trắng.
    CÁNH CÒ

    Trả lờiXóa
  3. Trong khi cs VN gọi ông Tập là đồng chí, thì Nhân Dân VN xem ra không có lý do gì để mà gọi ông này là đồng chí cả. Rõ ràng là Nhân Dân VN không thể có cùng chí hướng, cùng mục tiêu với ông Tập về nhiều vấn đề. Nhân Dân VN chẳng mặn mà gì với chủ nghĩa xã hội. Nhân Dân VN lại càng không thể là đồng chí của ông Tập Cận Bình trong vấn đề Biển Đông cũng như vấn đề biên giới và hải đảo… Nếu gọi ông Tập là giặc thì e “mất mặt ban đại diện”. Gọi ông là bành trướng cũng đủ chính xác rồi.

    Những ai được ông chọn làm đồng chí đều rước cái họa vào thân. Đồng chí Ủn của ông tại phía Bắc, đồng chí Trọng của ông ở phía Nam đều rước cái họa vào thân, ấy là bị ông dắt mũi đã đành, còn bị Nhân Dân nguyền rủa nữa.

    Chỉ còn vỏn vẹn hai ngày nữa. Các đồng chí của ông Tập ở Bắc Bộ Phủ giờ này đang ráo riết chuẩn bị chào đón, tung hê ông lắm. Họ bận soạn thảo diễn văn đọc chào mừng ông. Họ lo may cờ 6 sao cho các cháu nhi đồng đứng hai bên đường vẫy khi xe ông qua. Họ lo bài nhạc Hoa tấu lên khi ông vừa tới… Biết bao là cái lo của những người cs VN cho anh đồng chí mình từ phương Bắc đến.

    Nghe nói ông Tập còn có bài phát biểu trước Quốc hội VN nữa. Chẳng biết ông sẽ nói gì, về lập pháp, về “đả hổ diệt ruồi” chống tham nhũng – (tật nguyền muôn thuở của cs), hay về vấn đề “Lưỡi bò”, về “chủ quyền HS, TS là của Trung Quốc không cần tranh cãi…”!? Rồi cuối ngày thứ hai, tuyên bố chung, dựa trên nền tảng của 16 chữ vàng sẽ được ông Tập và các “đồng chí” của ông long trọng công bố.

    Các tầng lớp Nhân Dân VN cũng có việc để làm khẩn trương, chuẩn bị ra mắt ông trong màn chào đón với các khẩu hiệu, biểu ngữ trên tay, trên trán.

    Bản thân ông cũng có việc để làm: Chỉ thị cho các “đồng chí” của ông ở Bắc Bộ Phủ thẳng tay dẹp “các thế lực thù địch”, để cho cuộc viếng “thăm” của ông được ghi vào lịch sử.
    DÂN NGUYỄN

    Trả lờiXóa
  4. Phải ghi nhận một điều là mấy ông Tàu cộng hiện đại văn minh hơn nhiều so với mấy ông Tàu cộng đồ đệ của thế hệ Mao. Văn minh ở chỗ là họ dẫn dắt phu nhân theo trong các chuyến công du, và phu nhân của họ cũng ăn mặc coi được. Chẳng hạn như phu nhân của Tập Cận Bình, bà Bành Lệ Viện tháp tùng theo chồng sang VN, thấy cách trang phục hợp thời trang, có phần tinh tế, và mặt mũi trông cũng có vẻ sáng sủa, ít ra là sáng hơn ông chồng. Nhưng tìm hiểu thêm thì bà này có một quá khứ không thân thiện gì với nước ta

    Bà này, Bành Lệ Viện, hoá ra xuất thân là một ca sĩ. Trong một bài ca ngợi bà Bành, báo VNexpress cho biết bà vốn là một ca sĩ có tiếng của Tàu cộng, và “Bà góp phần cải thiện hình ảnh của ông, cũng như quyền lực mềm của Trung Quốc ở nước ngoài”.

    Điều đó giải thích tại sao bà biết chọn trang phục đài các và chọn đôi guốc trông khá sang. Tuy nhiên, tờ báo tiếng Việt VNexpress này không cho chúng ta biết rằng bà Bành từng phục vụ trong đoàn văn công của Tàu cộng. Hơn thế nữa, theo một cư dân mạng chỉ ra rằng bà Bành này còn ra tận trận tuyến ca hát động viên quân Tàu trong trận Lão Sơn năm 1979. Cần nói thêm rằng trong trận đó, có hơn 600 người lính Việt hi sinh, và Việt Nam đã mất một phần đất về Tàu.

    Không ai tắm trong một giòng sông 2 lần. Ngày xưa bà động viên binh lính Tàu sang chém giết quân dân ta, còn ngày nay bà là đường đường chính chính phu nhân của họ Tập. Trớ trêu thay, bà còn được báo chí tiếng Việt ca ngợi, được trẻ em Việt cầm bông dâng tặng, và người Việt ra ôm ấp chào đón như gặp … người thân! Tôi nghĩ chắc bà Bành hài lòng lắm, vì bà đến cái đất nước này như là một kẻ chiến thắng, với một vai vế của một kẻ bề trên. Không hài lòng sao được khi có thể bà sẽ nghĩ “ta đã từng góp công sức hạ sát anh chị em của chúng, và bây giờ chúng ra đây đón ta trọng thể”. Và, sự hài lòng của bà là một nỗi nhục cho người Việt.
    NGUYỄN VĂN TUẤN

    Trả lờiXóa

Best Blogger TipsBest Blogger Tips