Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

Điếu Cày đã tự do còn đó nỗi lo cho chị Tạ Phong Tần

Khoảng 12 giờ trưa 22/10/2014 giờ Việt Nam, blogger Điếu Cày đã đến phi trường Los Angeles kết thúc 6 năm rưỡi bị đày đọa trong nhà tù của chính quyền Việt Nam.
Lời phát biểu đầu tiên của anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải khi bước xuống phi trường LAX (Los Angeles, California, USA):
"Tôi xin trả lời với tất cả quý vị ở đây. Đây là thắng lợi của những giá trị Dân Chủ. Đây quả thật là những giá trị của giá trị Dân Chủ. Đây là kết quả của những nổ lực không ngừng nghỉ suốt bao năm qua của anh em chúng ta, và của bạn bè, của các tổ chức, và các chính phủ trên khắp thế giới để tôi có được Tự Do ngày hôm nay Đây cũng là thông điệp hiệu quả nhất để gửi đến những anh em tù nhân mà còn đang nằm trong nhà tù của cộng sản..."(ijavn)
3 anh em trong vụ án "CLB Nhà báo Tự do":
* Phan Thanh Hải tức Anh Ba Saigon, sơ thẩm 4 năm tù - phúc thẩm còn 3 năm, được trả tự do hồi tháng 9/2013.
* Nguyễn Văn Hải tức Điếu Cày, phúc thẩm y án 12 năm tù, được trả tự do hôm qua.
* Tạ Phong Tần, phúc thẩm y án và vẫn đang thụ án 10 năm tù.
NGUYỆN CHÚC MỌI SỰ BÌNH AN ĐẾN VỚI CHỊ, MONG CHỊ SỚM ĐƯỢC TỰ DO

3 nhận xét:

  1. Theo các nguồn tin (không từ Lề Phải) trong và ngoài nước, Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã rời Việt Nam để đi Hoa Kỳ rất bí mật, đến gia đình cũng không được biết, sau khi ngồi tù 6,5 năm/12 năm. Có thể đây là một cuộc “đổi chác” giữa Việt Nam và Hoa Kỳ trong một kế hoạch nào đấy để Điếu cày được tự do… ở Mỹ. Tôi cũng không hiểu tại sao lại không thả Điếu Cày ngay trong nước mà lại thả ra nước ngoài? Một người Việt Nam khi được thả tù, tức là được trả lại quyền công dân, thì họ phải được làm công dân của nước mình chứ, sao lại buộc họ phải lưu vong? Phải chăng VN đã trục xuất Điếu Cày vì chống Trung Quốc và đòi quyền tự do báo chí ôn hòa?

    Tôi không hiểu.
    Chị Dương Thị Tân (vợ cũ của Điếu Cày) trả lời đài VOA, nói:Về mặt cá nhân, về mặt gia đình, tôi thay mặc ông Hải gửi lời cảm ơn chính phủ Hoa Kỳ. Nhưng với cách can thiệp của chính phủ Hoa Kỳ thì hầu như họ cứ bật đèn xanh để cho chính phủ Việt Nam làm những việc tương tự trong tương lai. Con đường đấu tranh chắc còn gian nan nhiều lắm. Thay vì ủng hộ chúng tôi thì phải bằng những cách khác như giám sát, chế tài và làm những việc khác quyết liệt hơn chứ không phải là mang đi từng người, từng người một. Nhưng trước mắt, về khía cạnh gia đình, tôi có lời tri ân đến chính phủ Hoa Kỳ vì đã giúp đỡ một hoàn cảnh rất khắc nghiệt, rất đau thương là thân nhân gia đình tôi đi thoát khỏi những nơi chốn như vậy. Nhưng về vấn đề chung thì thật sự cũng không mấy vui.

    Theo tôi, nhà nước Việt Nam nên chính thức công khai và giải thích việc này cho toàn dân được biết.
    NGUYỄN TRỌNG TẠO

    Trả lờiXóa
  2. Nỗi chua xót thứ nhất là, việc trả tự do cho Điếu Cày mà thực chất là trục xuất sang Mỹ “cho rảnh nợ”, chỉ một lần nữa cho thấy chính quyền Việt Nam sử dụng công dân mình, nhất là những người bất đồng chính kiến, như con bài để mặc cả, đổi chác như thế nào. Và điều đáng nói là giới đấu tranh dân chủ cả trong và ngoài nước đều đi đúng vào hướng mà chính quyền mong muốn: Tất cả đều sa vào những cuộc đấu tranh đòi “free Nguyễn Tiến Trung”, “free Lê Quốc Quân”, “free Điếu Cày”, v.v. tóm lại vận động trả tự do cho tù nhân lương tâm, mà xao lãng những vấn đề khác – những vấn đề thực sự là mấu chốt của cải cách chính trị, mà chính quyền luôn tìm cách lờ đi.

    Đó là sửa đổi Hiến pháp, cải cách tư pháp để đảm bảo sự độc lập của tư pháp. Là sửa đổi Bộ luật Hình sự, sửa Luật Báo chí, Luật Đất đai, v.v. Là hủy bỏ tất cả những điều luật và quy định “xiết chặt quản lý” thay vì bảo vệ quyền tự do của người dân – như hàng loạt điều khoản vi phạm nhân quyền trong Bộ luật Hình sự và những nghị định, thông tư đầy rẫy vô lý, vi hiến…

    Chính quyền đưa tù nhân lương tâm ra làm công cụ để đổi chác. Giới hoạt động dân chủ liền vận động quốc tế gây sức ép để buộc nhà nước Việt Nam phải trả tự do cho tù nhân lương tâm, mà chỉ riêng việc vận động cho một người thôi cũng đã làm hao tổn không biết bao nhiêu tâm trí, sức lực, nguồn lực. Có lẽ mỗi năm, mỗi tổ chức chỉ cần tiến hành 1-2 chiến dịch cũng đủ… hết sức, hết thời giờ, hết tiền. Mỗi cá nhân được thả lại được coi là một thắng lợi của cuộc đấu tranh, đủ làm giới đối kháng hoan hỉ, cộng đồng quốc tế ghi nhận. Còn những vấn đề mấu chốt kia thì vẫn giữ nguyên trạng.

    Biến công dân thành tù nhân lương tâm rồi đem ra mặc cả quả là có lợi: Vừa có cái để đổi chác với Mỹ và Tây phương, vừa gây hao tổn nguồn lực của giới đấu tranh dân chủ (nhất là cộng đồng người Việt ở hải ngoại), lại vừa phân tán, đánh lạc hướng sự tập trung của họ khỏi các vấn đề có tính chất tử huyệt của chế độ. Lợi nhiều như thế, chẳng tội gì nhà nước không duy trì việc bỏ tù “bọn phản động”. Suy cho cùng, nhà nước mới thực là bên thắng, mà thắng lớn.

    Điều đau khổ là kể cả có biết vậy, giới hoạt động dân chủ và cộng đồng quốc tế cũng không thể không đấu tranh cho tự do của tù nhân lương tâm, vì ngoài ý nghĩa chính trị thì đây cũng là chuyện nhân đạo. Và thế là, họ tiếp tục đi đúng hướng mà chính quyền Việt Nam mong muốn: Sa vào cuộc đấu tranh cho những cá nhân cụ thể mà quên mất cái lớn hơn.
    ĐOAN TRANG

    Trả lờiXóa
  3. Bộ Ngoại giao Việt Nam phản hồi về tin blogger Nguyễn Văn Hải xuất cảnh đi Hoa Kỳ sau khoảng hai ngày truyền thông Việt Nam im lặng.

    Phó Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Phạm Thu Hằng được truyền thông trong nước dẫn lời nói trong buổi tiếp xúc báo chí hàng tuần ngày 22/10/2014:

    "Nhà nước Việt Nam đã quyết định tạm đình chỉ chấp hành hình phạt tù đối với Nguyễn Văn Hải và cho phép Nguyễn Văn Hải xuất cảnh đi Mỹ vì lý do nhân đạo”

    Bà Hằng cũng bình luận về việc Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ gọi Nguyễn Văn Hải là “tù nhân lương tâm” rằng “tại Việt Nam không có cái gọi là “tù nhân lương tâm".
    BBC

    Trả lờiXóa

Best Blogger TipsBest Blogger Tips