Bảo tàng Anh (British Museum) trưng bày 150 tác phẩm nghệ
thuật gợi tình từ Nhật Bản tại một trong những triển lãm táo bạo nhất của Bảo
tàng này từ trước tới nay. Vẫn được gọi là Shunga, những bức tranh này cho thấy
một góc cạnh của tình dục khác hẳn với nghệ thuật châu Âu cùng thời kỳ.
Triển lãm bắt đầu từ ngày 3/10/2013 đến 5/1/2014 - Một hội thảo chuyên đề về Shunga cũng diễn ra trong thời gian này với các đề tài như: Cười với Shunga; Phụ nữ và Shunga; Di sản hiện đại của Shunga...
Do các bức tranh khá "trực quan sinh động" nên triển lãm chỉ dành cho tuổi 16+ trở lên.
Shunga (春画, Hán
Việt: Xuân họa) là một
thuật ngữ tiếng Nhật cho nghệ thuật khiêu dâm. Shun (xuân) là một uyển ngữ thông dụng ám chỉ sinh hoạt tính dục.
Shunga thường là tranh khắc gỗ (mộc bản), hầu hết được chế tác tại thành phố
Edo (Giang Hộ, nay là Tokyo). Hai thành phố khác cũng có chế tác loại tranh này
là Osaka và Kyoto.
Shunga của Nhật luôn có xu hướng phô bày các cơ quan sinh dục to, khỏe. Đây là bằng chứng cho thấy họa sĩ Nhật chịu nhiều ảnh hưởng phong cách phóng đại của Chu Phòng (khoảng 740-800), một danh gia xuân họa thời nhà Đường. Người ta cho rằng shunga xuất hiện trên đất Phù Tang từ cuối thời shogun Muromachi (tướng quân Thất Đinh, 1336-1573), do cảm hứng từ các tranh tính dục của Trung Quốc (gọi là chunhua: xuân họa; chungong: xuân cung; chungongtu: xuân cung đồ)
Tại Nhật Bản, shunga có từ thời kỳ Heian. Tại thời điểm này, đó là lĩnh vực dành riêng cho tầng lớp
cận thần. Shunga tiếp tục thịnh hành suốt thời đại Edo (Giang Hộ, 1603-1867)
mãi tới thời Meiji (Minh Trị, 1868-1912) mới chịu nhường bước cho nhiếp ảnh gợi
dục (xuân ảnh, erotic photographs). Shunga miêu tả rất sinh động và tỉ mỉ những tập quán tính dục
của người Nhật, bao gồm đủ thể loại như: dị
tính luyến ái, nam
quan hệ tình dục với nam, nữ quan hệ tình dục với
nữ, lạm
dụng tình dục trẻ em, quan hệ tính dục trong lúc đang
mặc đồng phục.(Vi.wikipedia)
Xem thêm từ BBC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét